Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Khuôn mặt An Nhiên bị bắn nước. Cô vô thức lùi ra sau, vừa lúc ngã vào trong lòng ngực Hoắc Doãn Tư.

Cô hoảng hốt tránh ra, nhưng vòng eo lại bị người ôm chặt.

Hoắc Doãn Tư ghé vào tai cô, nhỏ giọng hỏi: “Lại muốn nữa hả?”

An Nhiên đỏ mặt nói không ra lời.

Hoắc Doãn Tư không phải muốn làm, thân thể là muốn làm, nhưng trong lòng lại chỉ muốn ôm cô, dù vậy vẫn cứ trêu ghẹo cô: “Lần trước đã nói rồi, em của bây giờ thật sự khiến người ta khó nhịn được.”

“Đừng nói nữa!” An Nhiên nỉ non. Cô quay người dựa lên vai anh, lẩm bẩm: “Hoắc Doãn Tư, anh đừng nói nữa.”

Dưới tấm chăn mỏng là hai thân thể ôm chặt nhau, một sự thân mật khó tả thành lời.

Hoắc Doãn Tư cúi đầu, chiếc mũi cao dụi dụi mặt cô, dụi đến mức cô không chịu nổi mà vùi đầu vào trong ngực anh.

Một lát sau, anh nhỏ giọng hỏi cô: “Lần này vẫn chỉ là chuyện một lần hai lần thôi sao?”

An Nhiên có chút xấu hổ.

Không ngờ Hoắc Doãn Tư cũng không buộc cô trả lời. Anh chỉ nhẹ nhàng xoa eo cô, cúi đầu ngậm môi cô, hôn cô rất lâu rất lâu.

Một lát sau, anh khàn giọng nói: “Dọn đến đây đi!”

An Nhiên dựa vào trong lòng ngực anh, nghe tiếng tim đập của anh, rõ ràng là rất mệt nhưng lại không ngủ được.

Cô đang suy nghĩ về tương lai của Lâm Hi. Một khi nhà họ Tư chưa từ bỏ ý định là Lâm Hi sẽ chưa được an toàn.

Nếu Lâm Hi mang họ Hoắc thì...

Khóe mắt An Nhiên hơi ướt. Cô có chút khổ sở và không nỡ. Cô nhẹ nhàng ôm Lâm Hi, ôm thân thể bé nhỏ ấm áp kia vào trong lòng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement