Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

An Nhiên đang chờ cuộc gọi của ông ta.

Cô cầm điện thoại, gật đầu: “Phải! Động thủ rồi! Mặt sưng hết lên!”

Cô còn nói: “Bố cô ấy bệnh nặng, chuyện làm ăn trong nhà cần người xử lý, tôi nghe Hoắc Doãn Tư nói kinh doanh không tốt, tổng giám đốc, có lẽ Tư Ỷ phải gánh vác rất nhiều.”

Cố Vân Phàm nghe vậy, lòng xoắn lại.

Nghe xong, ông ta thấp giọng nói: “Tôi biết rồi!”

An Nhiên không hiểu ý Cố Vân Phàm, nhưng ông ta đã tắt điện thoại, ống nghe truyền ra tiếng tút tút máy bận.

Cố Vân Phàm cúp điện thoại, ngạc nhiên nhìn nửa điếu thuốc còn dư lại. Trong đầu ông ta hiện ra cảnh Lý Tư Ỷ bị đánh.

Cô ấy yếu đuối như thế, chắc chắn không chịu đau được... Chỉ nghĩ thôi, ông †a đã không chịu nổi rồi!

Hai phút sau, Cố Vân Phàm quyết định đi đến thành phố B.

Dù bây giờ tổng công ty của Gố thị cũng không ổn định, cần ông ta trấn giữ, nhưng bây giờ ông ta nghĩ rằng mình phải đến thành phố B.

Ban đêm dĩ nhiên không có chuyến bay, ông ta quyết định lái xe đi, cũng chỉ tám tiếng thôi, đến đó vừa hay là sáng sớm.

Ông ta xuống tầng, đúng lúc bà Cố về.

Cô ta ăn mặc cao quý, trang điểm nhẹ nhàng, rất xinh đẹp.

Trên người cô ta tỏa ra mùi nước hoa nhẹ nhàng, trông tâm trạng rất tốt. Nhìn thấy Cố Vân Phàm cầm áo khoác đi ra ngoài, cô ta không khỏi hỏi: “Vân Phàm, trễ thế này còn phải ra ngoài sao?”

Ánh mắt Cố Vân Phàm hơi dừng lại.

Ông ta nhanh mắt phát hiện trên cổ bà Cố có một vết đỏ nhạt, như là mới được hôn lên, lại nhìn cái vẻ như cây khô gặp mưa Xuân của cô ta, Cố Vân Phàm hiểu rõ.

Ngoài có chút không vui, ông ta cũng không nghĩ quá nhiều, thậm chí còn như trút được gánh nặng. Ông ta nghĩ, nếu cô ta có thể tìm được thú vui bên ngoài cũng là chuyện tốt, dù sao ông ta cũng không cho cô ta được điều đó.

Ông ta lạnh nhạt nói: “Phải ra ngoài một chuyến, có lẽ mất hai ba ngày.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement