Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

"Không!"

"Đang bận khóc còn phải đi chạy việc vặt cho giám đốc C

Hoắc Doãn Tư cười trêu An Nhiên đáng thương.

An Nhiên nghe những lời vô liêm sỉ đó thì hơi xấu hổ, cô kiếm cớ rời đi. Hoắc Doãn Tư để cô đi, nhưng khi cô rời đi, anh lại nhìn chằm chằm theo bóng lưng cô một lúc lâu...

Anh biết kế hoạch của Tư Văn Hùng.

Nhà họ Tư muốn An Nhiên tiếp quản sản nghiệp, nhưng An Nhiên từ chối, anh cũng biết điều đó.

Đêm khuya.

Lâm Hi và Nữu Nữu đều ngủ say, An Nhiên đi tắm, đang chuẩn bị đi ngủ thì phát hiện người đàn ông đó đang nằm trên giường cô, nghịch tóc Lâm Hi.

Khi nhìn thấy cô bước ra, đôi mắt anh như trở nên thâm sâu hơn.

Những ngày này, anh thỉnh thoảng cũng ngủ ở đây, chủ yếu là cùng Lâm Hi.

Ba người ở bên nhau rất hòa hợp, An Nhiên cũng không nghĩ nhiều, lặng yên nằm ở sau lưng Hoắc Doãn Tư, nhẹ nhàng vòng tay qua eo anh, nhỏ giọng nói: "Đêm nay ngủ ở đây nhé?”

Hoắc Doãn Tư giữ chặt lấy tay cô...

An Nhiên đỏ mặt, nhẹ nhàng vùng vẫy: "Sẽ đánh thức Lâm Hi mất!"

Anh quay người lại, đối mặt với cô, sống mũi cao của anh áp vào mũi cô, hơi thở của họ hòa vào nhau. Mùi nam tính đặc trưng đó khiến cơ thể An Nhiên trở nên nhỏ bé và yếu ớt...

Hoắc Doãn Tư nhìn vào mắt cô nói: "Anh rất muốn! An Nhiên, em cũng muốn phải không?"

An Nhiên thất thế.

Trong phòng riêng, Hoắc Doãn Tư nói chuyện rất cởi mở, anh thẳng thắn nói: “Nhìn thấy em thế này, tối nào anh cũng muốn ngủ với em”.

An Nhiên nghe không lọt tai những lời này, nhưng cô cũng có thể cảm giác. được anh đang rất muốn rồi. Gần đây tình cảm của họ rất tốt, cô cũng không phải là người không biết gì, cô không muốn bỏ đói anh nên nhẹ nhàng vòng qua cổ anh và thì thầm: "Đến chỗ của anh đi !”

Đôi mắt của Hoäc Doãn Tư sâu như một vực thẳm.

Anh tiến về phía trước, áp khuôn mặt nóng bỏng của mình vào mặt cô, để cô cảm nhận được hơi ấm của anh.

: "Hoắc Doãn

An Nhiên không khỏi khế run lên, giọng nói gần như sắp khó: Tư...

Môi anh chạm nhẹ vào cổ cô.

Cười không phát ra tiếng.

Lúc An Nhiên được anh bế vào phòng ngủ bên cạnh, áo choàng tắm của anh gần như đã bị cởi bỏ. Vừa đến cuối giường, anh đã nóng lòng đến nỗi nhanh chóng vào việc...

Lúc này, ánh mắt cô trong trẻo, chăm chú nhìn anh.

"Thoải mái không?" Hoắc Vân Tư căn nhẹ lên má cô, gương mặt anh ửng hồng nhìn rất gợi cảm.

An Nhiên chỉ cần nhìn thôi cũng có thể dễ dàng cảm nhận được!

Một hai giờ sáng mọi việc mới kết thúc.

An Nhiên cảm thấy mệt mỏi và đi tắm, Hoắc Doãn Tư tắm xong, dựa vào đầu giường hút thuốc. Thấy An Nhiên đi vào, anh lập tức dập thuốc rồi xoè tay ra hiệu cho cô ngồi vào lòng anh.

An Nhiên tựa vào lồng ngực anh, thân thể cô mềm mại.

Hai người lặng lẽ dựa vào nhau một lúc, tận hưởng dư vị của cuộc yêu ban

nấy. Một lúc lâu sau, anh mới đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, nhẹ nhàng nói: “Chiều nay bố gọi điện cho anh, hỏi khi nào anh sẽ cầu hôn em”.

Vừa nói, anh vừa cười: "Ông ấy chê anh là đồ chậm chạp, vô dụng!"

An Nhiên ngẩng đầu nhẹ giọng hỏi anh: "Anh có muốn kết hôn không? Nhưng em còn chưa để dành đủ của hồi môn!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement