An Nhiên suy nghĩ giây lát rồi nói: “Nấu cơm trước đi!”
Hoắc Doãn Tư nhìn cô chăm chú một lát rồi hôn má cô, dịu dàng nói: “Em thay đồ đi, xong ngay đây.”
An Nhiên thay đồ rồi đi ra ngoài.
Hoắc Doãn Tư vẫn đang trong bếp. Cô chăm chú nhìn rượu vang đã được đặt sẵn trên bàn một lúc rồi mới bước vào bếp.
“Sao em không chờ ở phòng ăn? Anh xong ngay đây.”
Nghe thấy tiếng bước chân, Hoắc Doãn Tư quay sang...
An Nhiên tựa vào quầy bếp bên cạnh, nhìn anh nấu ăn, nét mặt cô rất bình thản, thậm chí không có nhiều sự dao động cảm xúc. Cô khẽ hỏi anh: “Trước đó là anh đã tìm hướng đi giúp anh cả đấy à?”
Hoắc Doãn Tư nhướng mày.
Anh thoáng khựng lại rồi nhanh chóng cười khẽ: “Tân Bá Lai nói cho em biết à? Xem ra Phó tổng giám đốc Trương không kín miệng lắm nhỉ!”
An Nhiên rất giỏi nắm bắt điểm quan trọng: “Đó là chuyện mà anh bảo Phó tổng giám đốc Trương làm à? Cả... người phụ nữ kia, cũng do anh sắp xếp đúng không?”
Hoäc Doãn Tư tiếp tục rửa rau.
Trông cậu chủ nhà giàu làm việc nhà cũng rất vui mắt, lúc này giọng điệu anh vẫn rất bình thản: “Anh thấy dì Lâm vất vả nên tìm mấy việc đáng tin cậy cho Lâm Bân làm, thế cũng sai à? Còn người phụ nữ kia, xem như thử thách về lòng chung thuỷ trong hôn nhân, rõ ràng anh cả em không cưỡng nổi sự cám dỗ.”
An Nhiên tức giận bật cười, trâm giọng nói: “Không nhất thiết phải thử thách đâu! Chị Thục Phân sẽ buồn đến mức nào hả?”
Hoắc Doãn Tư đặt đồ ăn trong tay xuống. Ánh mắt anh sâu thẳm: “Vậy em nói anh nghe xem, trước đó anh ta vẫn luôn chung thuỷ với chị Thục Phân, chưa từng phản bội chị Thục Phân suốt mấy năm
qua à? Nếu không có thì anh xin lỗi em, em muốn xử trí sao cũng được.”
An Nhiên biết rõ anh đang già mồm át lẽ phải, nhưng không tìm được ý nào để phản bác.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!