Xong việc, hai cơ thể ướt đấm mồ hôi, Hoắc Doãn Tư ôm cô rồi lấy tay kéo. chăn mỏng đắp lên.
Hơi thở ổn định hơn.
Anh ấy ở phía sau nhỏ giọng hỏi cô: “Tâm trạng của em đã tốt hơn chút nào chưa?”
Khuôn mặt tinh xảo của An Nhiên chôn sâu trong chiếc gối trắng tinh, cọ quay cọ lại, cô không trả lời nên Hoắc Doãn Tư lại ép hỏi: “Tổng giám đốc An mà cũng biết ngại à?”
“Em có ngại ngùng gì đâu, rất thích mà.”
Sự thẳng thắn này của cô khiến Tổng giám đốc Hoäc rất hài lòng.
Hai người lẳng lặng ôm nhau một lúc, An Nhiên quay người lại: “Em đói rồi.”
Hoắc Doãn Tư bĩnh tĩnh hỏi: “Vẫn chưa no à?”
Bốn mắt nhìn nhau một lúc lâu, cuối cùng An Nhiên quay đi và khẽ nói: “Chúng ta đi tắm rồi ăn cơm nhé.”
Cô dịch người sát vào trong lòng anh ấ
át nữa còn phải về nhà.”
Dù chuyện của Tư Văn Hùng và Tân Bá Lai khiến cô bị sốc ở một mức độ nhất
định, nhưng An Nhiên nghĩ không nên để nó ảnh hưởng tới cuộc sống của mình. Lâm Hi vẫn còn ở trong nhà, cô cũng muốn xem bài tập luyện dương cầm tối nay của Nữu Nữu một chút.
Hoắc Doãn Tư khẽ vuốt tóc cô: “An Nhiên, thật ra em không cần phải gồng như vậy. Lâm Hi rất ngoan, dì Thẩm cũng có thể đưa thăng bé đi ngủ, thỉnh thoảng Nữu Nữu lén lười làm bài tập cũng không ảnh hưởng gì.”
“Em muốn về nhà.”
An Nhiên nhẹ nhàng nhắc lại một lần nữa: “Về nhà của chúng ta.”
Hoäc Doãn Tư khế mỉm cười: “Vậy... Anh đã an toàn vượt ải rồi đúng không?”
Anh ấy muốn nói tới chuyện của Lâm Bân. Hoắc Doãn Tư không đề cập tới còn tốt, vừa nhắc tới đã khiến An Nhiên nhớ ra, cô suy tư một chút rồi nói: “Phải
xem biểu hiện của anh, bây giờ đang trong trạng thái để ở lại trường để xem xét.”
Hoắc Doãn Tư ôm cô, khẽ nói thầm vào tai: “Vậy mà vừa rồi còn để anh ngủ với em?”
An Nhiên đẩy anh ấy ra, cũng không hề tránh mà cứ thế đi vào phòng tắm. Hoắc Doãn Tư thấy mà cổ họng căng cứng.
Cô nói vọng từ trong phòng tắm ra: “Thế thì từ hôm nay trở đi, anh không ngủ được nữa rồi."
Hoắc Doãn Tư cười cười, tuỳ ý mặc quần dài vào. Anh ấy không đi cùng vào phòng tắm mà đi tới chỗ cửa sổ sát đất rồi mở cửa ra và đứng đấy hút thuốc.
Hoäc Doãn Tư cầm điện thoại di động, gửi một tin nhắn cho thư ký Nghiêm: [Bảo người của phòng nhân sự thông báo cho Phó tổng giám đốc Trương thu dọn
hành lý đi với Tân Bá Lai ra nước ngoài học thêm nghiệp vụ đi.]
Lấy lương cao ở chỗ anh mà còn thích gây chuyện thị phi, Hoäc Doãn Tư không thể dễ dàng tha thứ được.
Trước giờ anh ấy không phải người rộng lượng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!