Hôn lễ được tổ chức ngoài trời theo phong cách Tây.
Bà Cố oán hận vài câu.
Cố Vân Phàm rất không vui nói: “Ở trong lòng tôi, An Nhiên là một đứa con cháu thân thiết. Hơn nữa, cô cái này không vui, cái kia cũng không vui. Tôi nói cho cô biết, sau này vẫn còn rất nhiều chỗ làm cô không vui.”
Bà Cố nhịn không nổi giận: “Cố Vân Phàm, tên khốn kiếp này!”
“Như nhau cả thôi!” Cố Vân Phàm không nhường nhịn cô ta, trực tiếp đứng dậy đi ra cửa.
An Nhiên không biết có sắp xếp này. Khi thấy Cố Vân Phàm xuất hiện, cô còn hơi ngây người.
Cảm động là có cảm động.
Có điều...
Hoắc Doãn Tư không nói cho tổng giám đốc Cố biết dâu phụ là Lý Tư Ỷ hả?
An Nhiên định nói chuyện. Nhưng hiển nhiên là Cố Vân Phàm còn kích động hơn cả suy đoán của cô. Cuộc hôn nhân của ông không hạnh phúc, vậy nên ông rất mong chờ vào tương lai của An Nhiên.
Chỉ là dù có mong chờ, thì ông cũng không ngờ rằng mình và Lý Tư Ỷ sẽ cùng gặp nhau trên sân khấu hôn lễ.
Người yêu cũ không thể ở bên nhau, đến cùng lại chung một sân khấu hôn lễ của người ngoài.
Một bên làm người lớn nhà gái. Một bên làm dâu phụ hôn lễ.
Lúc Lý Tư Ỷ bưng khay nhẫn lên sân khấu, mặt đối mặt với Cố Vân Phàm, không khí trở nên là lạ.
Bà Cố ngồi bên dưới tức giận đến mức suýt sinh non.
Kể cả khi là hôn lễ nhà họ Hoäc, chồng cô ta thế mà lại cùng chung sân khấu với con khốn kiếp kia, sao có thể chứ? Bọn họ mắt đi mày lại thế kia, chẳng phải là công khai vả mặt cô ta hay sao?
Bà Cố muốn gây chuyện.
€ó điều, cô ta nhìn xung quanh, cũng biết mình không thể phá hư loại trường hợp này. Hôm nay là hôn lễ của đứa con trai duy nhất nhà họ Hoắc, cô ta không gánh nổi trách nhiệm.
'Trên sân khấu, An Nhiên còn đang sững sờ.
Lúc Hoắc Doãn Tư đeo nhãn cho cô, cô nhỏ giọng hỏi anh: “Sao anh không nói trước cho em biết vậy?”
Kết hôn là chuyện lớn cả đời người. 'Tổng giám đốc Hoäc đang rất thích thú.
Khối u ác tính trong công ty bị anh ném đến nơi khỉ ho cò gáy. Ngay cả tên Tân Bá Lai kia cũng bị anh vứt ra nước ngoài. Cứ nghĩ lại là anh thấy vui vẻ.
Hơn nữa, hôm nay tổng giám đốc Cố tự mình đưa An Nhiên cho anh, Lý Tư Ỷ làm dâu phụ cho hôn lễ của anh.
Hoäc Doãn Tư cứ nghĩ đến là cảm thấy đây là một buổi hôn lễ hoàn mỹ!
An Nhiên nhìn anh, liền biết cái loại tâm tư xấu xa của anh. Cô cảm thấy cạn lời, nhưng mà cô vẫn sẵn lòng chiều theo ý anh, chỉ đành bất đắc dĩ thở dài.