An Nhiên hơi sửng sốt.
Hoäc An An nhổm dậy, nói giọng lanh lảnh: “Bố Tư Kỳ đưa bạn ấy đến đây ăn tối, nhưng mẹ ơi, con nghĩ Tư Kỳ chỉ đến để bắt chó thôi”.
An Nhiên ngồi dậy, đưa tay sờ mặt cô bé: “Bọn họ tới đây để làm khách mà!."
"Thật sao?"
Hoắc An An hỏi lại để đảm bảo Trà Sữa sẽ không bị lấy đi, sau đó cô bé trở nên phấn khích: “Bộ váy mà Tư Kỳ đang mặc đẹp quá, con chưa từng thấy bao qiờ! Tuy nhiên, con có Trà Sữa nhưng ban ấy thì không! Và...me ơi, 'Tư Kỳ sẽ đến nhà ta chơi thường xuyên chứ?"
An Nhiên cười gật đầu: "Có lẽ là vậy!"
Hoắc An An vui vẻ: "Bố đang tự nấu đồ ăn! Bố bảo mẹ dậy đi! Bố nói nếu mẹ không dậy thì phần thưởng buổi tối sẽ không còn!"
An Nhiên không nói nên lời: Hoắc Doãn Tư dạy con như thế nào vậy! Cô tắm rửa rồi đi xuống tầng dưới. Quả nhiên, Cố Vân Phàm đã đưa Tư Kỳ tới, có lẽ sau khi được bố mình
khai sáng, Tư Kỳ không còn nằng nặc đòi cướp Trà Sữa nữa, cô bé ngẩng đầu lên nói: “Con chó tương lai của mình tên là Cocal”
Hoắc An An nhăn mặt.
Trẻ con chơi đùa, người lớn cũng không để tâm. An Nhiên cùng Cố Vân Phàm bàn bạc một số việc chính sự.
Một lúc sau, Hoắc Doãn Tư cũng bưng đồ ăn ra.
Khi bữa ăn sắp bắt đầu, một chiếc BMW màu trắng chậm rãi dừng lại trước cửa biệt thự. Cửa mở ra, người xuống xe không ai khác chính là Lý Tư Ÿ, cô ấy mang theo một bó hoa và đồ chơi trẻ em. Cô ấy tặng Lâm Hi một cuốn vở vẽ rất đẹp.
An Nhiên kinh ngạc khi nhìn thấy Lý Tư Ÿ.
Không phải cô ấy không muốn gặp Lý Tư Ÿ, chỉ là... tại sao cô ấy lại đột ngột đến, mà Cố Vân Phàm vẫn còn ở đó!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!