Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Bầu không khí vi diệu.

Cố Tư Kỳ nói: "Tư Ỷ là tiểu tâm can của bổ”, thực ra An Nhiên và tài xế đang có mặt ở đây đều hiểu chuyện này là sao, Tư Kỳ, Tư Ÿ... chẳng phải đang nói Lý Tư Ÿ sao!

Tài xế nghĩ, chỉ có vị bác sĩ Trình Luật kia là không rõ tình huống.

Lại còn một lòng muốn làm quen với anh Hoắc!

Nhìn kìa, ánh mắt cô Lý đang muốn đốt cháy anh Cố luôn đấy.

Cố Vân Phàm nhìn Lý Tư Ỷ, chỉ một giây là chuyển sang Trình Luật rồi rất là phong độ cười một cái: "Bác sĩ Trình chê cười rồi."

Ông ta khom lưng bế tiểu Tư Kỳ lên.

Vỗ nhẹ vào mông cô bé, dịu dàng nói: "Vừa nãy con nói gì cơ?”

Tiểu Tư Kỳ ghé vào vai bố rồi nhắc lại: "Tư Ỷ là tiểu tâm can của bố." Cố Vân Phàm thơm cô bé: "Đúng! Tư Ỷ là tiểu tâm can của bố."

Sau đó, ông ta nhìn sang Lý Tư Ý: "Tôi đưa con bé tới đây là muốn đăng ký. học ngoại ngữ, chỗ em đang tuyển sinh đúng không?”

Lý Tư Ỷ đang định từ chối.

Cố Vân Phàm ôm con gái, đi đến trước cái bàn làm việc đơn giản, cầm một tờ giới thiệu tuyển sinh lên đọc một lượt, cuối cùng nói: "Còn được dạy tại nhà à! Vừa khéo, con gái tôi không thích đến chỗ lạ cho lắm, vậy làm phiền em dạy cho con bé hai tiếng vào mỗi tối thứ ba, thứ sáu, thứ bảy, học phí tôi trả gấp ba so với tiêu chuẩn, em thấy thế nào?"

Có người ngoài đang ở đây, Lý Tư Ỷ không tiện chỉ trích ông ta.

Cô ấy lạnh nhạt nói: "Cái này không hợp với quy định."

Không đợi Cố Vân Phàm n Trình Luật đã n‹ ao lại không hợp với quy định chứ? Tư Ỷ, tổng giám đốc Cố tín nhiệm em, em đừng làm người ta thất vọng."

Anh ta sợ Lý Tư Ỷ không đồng ý, lại quay sang nói với Cố Vân Phàm: "Tổng giám đốc Gố, ngài cứ yên tâm giao con gái cho chúng tôi."

Cố Vân Phàm cười nhẹ: "Xem ra, bác sĩ Trình có thể quyết định thay Tư Ỷ." Trình Luật bị người ta trêu, thế là đỏ mặt. Cố Vân Phàm lại trở nên dễ nói chuyện, ông ta ra hiệu cho tài xế nộp tiền... Lý

Tư Ỷ bị Trình Luật nói mà lâm vào thế bí, cô ấy không tiện từ chối, nếu không chắc chắn Trình Luật sẽ nghỉ ngờ.

Cô ấy đành phải thu tiền rồi khế nói: "Dạy học cũng có yêu cầu của dạy học, phụ huynh không được ở bên cạnh."

Cố Vân Phàm đồng ý rất sảng khoái: "Tôi cũng bận kinh doanh."

Ông ta trả trước hai mươi ngàn tiền mặt, Lý Tư Ỷ đếm xong cất tiền vào tủ, sau đó cô ấy đưa hóa đơn qua: "Tuần sau, tôi sẽ liên lạc với anh Cố."

Cô ấy làm ra vẻ tiễn khách.

Cố Vân Phàm nhìn sang Trình Luật, xong thu lại ánh nhìn rồi cười nhẹ: "Thanh niên đi hẹn hò à? Rất tốt! Bận sự nghiệp đồng thời cũng phải chú ý đến vấn đề cá nhân."

Lý Tư Ỷ hạ giọng nói: "Tổng giám đốc Cố quản rộng thật đấy."

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement