Lý Tư Ỷ thầm khinh bỉ chính mình, mày đang nghĩ cái gì vậy Lý Tư Ỷ, sao mày lại thấy đứa trẻ này đáng thương, sao mày lại nghĩ con bé giống mày năm đó, bị người ta bỏ rơi tại chỗ, giống như con chó con đáng thương không có nhà để về.
Dừng lại! Dừng lại!
Trước khi lý trí phản hồi lại, chiếc BMW màu trắng đã phanh lại, tiếng phanh xe chói tai vang vọng khắp ngôi biệt thự.
Lý Tư Ỷ ngồi trong xe.
Cô ấy nghĩ, nếu đứa... đứa bé không được người ta yêu mến kia sẵn lòng chạy tới xin cô ấy, cô ấy sẽ cố mà dạy cô bé.
Nhưng cô ấy đợi hồi lâu vẫn chưa thấy người ta chạy tới.
Hạ kính xe xuống nhìn ra sau, Cố Tư Kỳ vẫn đứng yên ở đó, chiếc váy nhỏ tung bay trong gió.
Lý Tư Ỷ trừng mắt nhìn cô bé.
Một lớn một nhỏ nhìn nhau một lúc, cuối cùng Lý Tư Ỷ lái xe quay lại, cô ấy ngồi trên xe nói với Cố Tư Kỳ: "Em qua đây, chị sẽ dạy eml”
Cố Tư Kỳ mím môi, dáng vẻ rất là hạ mình. "Chị xuống xe bế em đi! Em đứng tê chân rồi!"
Lý Tư Ỷ cười nhạt: "Chị kệ em! Mới đứng có một lúc đã tê chân rồi hả? Em mà không tới là chị đi đấy!"
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Dứt lời, cô bé chạy sang ngay. Cô bé mở cửa xe ra rồi sà vào lòng cô ấy, cô bé lẩm bẩm: "Thím Vương bảo. chị là người mẹ mà bố tìm cho em, em phấn khởi lâu lắm rồi, nhưng chị không thích em!"
Lý Tư hỗn loạn trong gió: "Chị bảo muốn làm mẹ em lúc nào? Mẹ em họ Vương."
"Bà ấy chết rồi! Em chưa gặp bà ấy bao giờ." "Vả lại tên chúng ta giống nhau, không phải chị nên làm mẹ em à? Vả lại ba ba cũng thích chị! Ba ba làm ông già độc thân lâu lắm rồi, lần nào chú Hoắc đến cũng bảo ba em là ông già độc thân."
Cố Tư Kỳ dùng giọng nói điềm đạm nhất, nói ra những lời lung lay tam quan nhất.
Lý Tư Ỷ cạn lời: Cố Vân Phàm dạy con kiểu gì vậy?
Lúc này, chị Vương đã chạy tới, nghe thấy mấy lời này chị ấy cũng hơi xấu hổ, chị ấy xoa xoa tay nói: "Cái đó tôi đoán con bé nói bừa thôi."
Lý Tư Ỷ cúi đầu nhấn mạnh với Cố Tư Kỳ: "Chị tới là để dạy em ngoại ngữ, không phải tới làm mẹ em."
Cô gái nhỏ ghé vào vai cô ấy, uể oải nói: "Em biết mà, chị có bạn trai rồi!"
Lý Tư Ỷ nghe giọng điệu này,
Trong lòng cô ấy lộp bộp một chút, cô ấy không muốn tin mình lại mắc bẫy bởi một đứa trẻ ba tuổi giả bộ đáng thương, cô ấy cũng không có mặt mũi nào mà thừa nhận, nên cô áy nói luôn với chị Vương: "Phòng học của cô bé ở đâu?"
Chị Vương khá là khó xử: "Cô chủ nhỏ còn chưa ăn cơm!"
Lý Tư Ỷ cũng không chiều theo.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!