Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Mấy năm qua, Tùy Vân vẫn luôn sống ở thành phố B. Bà không chịu đi thành phố H. Có lẽ đến tận bây giờ bà cũng chưa tha thứ cho tên đàn ông lừa gạt bà.

Tùy Vân dù già rồi vẫn còn vẻ tri thức tao nhã. Bà đang chơi với Tư Kỳ.

Bà là một người phụ nữ thông minh, con trai con dâu ầm ï đến thế kia, đứa nhỏ này nhìn sơ qua thì thấy rất giống Vân Phàm, nhưng nhìn kỹ lại thì thấy không giống. Chỉ là Vân Phàm sẵn lòng yêu thương đứa nhỏ, bà cũng xem như là không biết.

Bà luôn mong con trai có được một gia đình hoàn chỉnh.

“Mẹ!”

Cố Vân Phàm cởi áo khoác giao cho người giúp việc rồi đi vào trong đại sảnh. Tư Kỳ lập tức chạy tới ôm cha. Tùy Vân mỉm cười: “Cả người mùi thuốc lá, không sợ dính sang con nhỏ hả?”

Cố Vân Phàm cười nhạt, vẻ mệt mỏi trên mặt mày lại không giấu được người làm mẹ.

Khi dỗ Tư Kỳ ngủ xong, Tùy Vân mới rảnh hỏi thăm con trai, pha cho con trai một cốc trà giảm bớt mệt mỏi.

Cố Vân Phàm uống một ngụm rồi khen: “Mẹ, tay nghề pha trà của mẹ càng ngày càng tốt, ở bên ngoài không uống được đâu, hôm nào con bảo thư ký Trương đi học chỗ mẹ.”

Tùy Vân lắc đầu: “Hóa ra con tìm thư ký là để bưng trà rót nước cho con?

Lãng phí lắm!

Bà nói thêm: “Mẹ thấy mấy năm nay con càng lúc càng trầm ổn, không còn cá tính rộng rãi như trước nữa.” Cố Vân Phàm cười khẽ.

Anh dựa người lên sô pha, xoa nhẹ cái trán, thở dài: “Già rồi, không chơi nổi

Tùy Vân lại gần anh, dịu dàng ấn đầu cho anh.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Bà nói nhỏ: “Nghe nói dạo này con và đứa nhỏ kia bắt đầu qua lại, Tư Kỳ nói là người ta từ chối con rồi, chuyện này là sao vậy? Nếu thật sự không quên được thì phải nghiêm túc mà theo đuổi người ta, chân thành một chút, đừng chọc tức. người ta nữa.”

Cố Vân Phàm mở to mắt, một lúc sau mới nói: “Cô ấy có người yêu rồi, là một người bác sĩ, thấy cũng hạnh phúc.”

Tùy Vân hơi ngạc nhiên. Bà có bạn bè xem như là quen biết với mẹ của Lý Tư Ỷ. Bà biết mấy năm qua Lý Tư Ỷ không quen ai cả. Sao mà con trai bà vừa về

thành phố B thì Lý Tư Ỷ đã quen người khác rồi? Lý Tư Ỷ đang đề phòng Vân Phàm như đang đề phòng dịch bệnh vậy! Nghĩ đến đây, Tùy Vân không nhịn được bật cười.

Mấy năm nay Cố Vân Phàm trở nên trầm ổn, cũng chỉ có trước mặt mẹ mình mới còn vài phần tùy ý. Anh cãi lại: “Ngay cả mẹ cũng trêu ghẹo con!”

Tùy Vân gõ nhẹ anh một cái: “Đáng đời con lắm! Năm xưa con đối xử thế nào với người ta, bây giờ người ta đối xử lại thế ấy, mẹ thấy rất công bằng đấy chứt! Ai bảo con không quên được người ta làm gì? Mẹ thấy con chỉ có thể thành thật mà đi theo sau lưng người ta, để xem có cơ hội hay không. Vân Phàm, mẹ nói cho con biết, dù con có thích hơn nữa, hay là có nhiều quyền thế hơn nữa, thì con cũng không được phép phá hư tình cảm của người ta... Đứa nhỏ kia cũng không dễ dàng gì, trước kia lại yêu con nhiều thế kia...”

Tùy Vân không nói nổi nữa. Bà cảm thấy đáng tiếc, Vân Phàm từng có cơ hội được đến tình cảm và gia đình tốt nhất.

Cố Vân Phàm im lặng một lúc lâu rồi nhẹ giọng đáp: “Con biết rồi. Con hứa với mẹ.”

Lúc Cố Vân Phàm không xuất hiện nữa, tình yêu cũng trở nên thuận lợi hơn.

Đầu tháng sau, cha mẹ Trình Luật lên thăm Trình Luật, nghe nói con trai có bạn gái thì muốn gặp một lần.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement