Cố Vân Phàm nói xong, sắc mặt của Trình Luật bỗng chốc trở nên trắng bệch, bờ môi mấp máy như muốn nói thêm gì nữa, thế nhưng Cố Vân Phàm đã lập tức cúp máy.
Trình Luật cảm thấy trời đất quay cuồng một hồi. Anh ta cầm điện thoại một lúc lâu rồi mới nhắn tin WeChat cho Lý Tư Ỷ, muốn nói chuyện với cô ấy.
Không ngờ Lý Tư Ỷ đã hủy kết bạn với anh ta.
Anh ta lập tức gửi lời mời kết bạn lại, nhưng đợi tận mười phút cũng chẳng được Lý Tư Ỷ chấp nhận.
Trình Luật cảm thấy hơi xấu hổ.
Cô ấy cảm thấy mình ngứa mắt đến thế ư? Tối hôm qua, anh ta nhất thời bị váng đầu nên mới nhắc tới chuyện chia tay với cô ấy, nhưng sáng sớm hôm nay anh ta đã đổi ý rồi, cô ấy không thể... Cô ấy không thể không cho anh ta thêm bất cứ cơ hội nào như vậy chứ!
Trình Luật buồn bực trong lòng, định sau khi tan làm sẽ tới tìm Lý Tư Ÿ để nói chuyện tử tế với cô ấy một phen.
Trong lúc ăn sáng, mẹ Trình thấy con trai mình mặt ủ mày chau thì không khỏi tức giận nói: “Người ta yêu đương thì tinh thần phấn khởi hăng hái, sao mẹ chẳng thấy bạn gái con chăm nom gì cho con thế?”
Trình Luật bất lực cười: “Mẹ à, chúng con đều đã là người trưởng thành, không cần ai phải chăm sóc ai.”
Mẹ Trình không đồng ý: “Con là bác sĩ, dù sao con bé đó cũng chỉ là huấn luyện viên của một lớp học nhỏ, thời gian rảnh rỗi nhiều hơn con bao nhiêu. Tiền kiếm được cũng chẳng nhiều bằng con, nó chăm sóc cho con cũng là chuyện đương nhiên chứ? Mẹ nói cho con biết, sau này bắt con bé đó học cách làm mì của người miền Bắc chúng ta đi. Con đừng có nuông chiều rồi khiến nó không biết làm gì, nhà họ Trình chúng ta cưới cô ta về không phải để cô ta ngồi làm cô chủ.”
Trình Luật còn chưa nói với mẹ Trình về chuyện họ đã chia tay. Anh ta ậm ừ đáp lời: “Sau khi kết hôn cô ấy chắc chắn sẽ học.”
Lúc này trong lòng mẹ Trình mới dịu lại đôi chút, bà ta lại dặn dò: “Dù sao mẹ cũng không cho phép con trở thành đứa sợ vợ đâu.”
Trình Luật chỉ biết cười gượng.
Trình Luật không ngờ mẹ anh ta sẽ tình cờ gặp được hai mẹ con Lý Tư Ỷ, còn náo loạn một trận.
Buổi sáng Lý Tư Ỷ không có lớp nên cô ấy theo mẹ mình đi mua sắm, định đợi khi nào tâm trạng của mẹ Lý tốt hơn thì sẽ nói với bà ta chuyện mình chia tay với Trình Luật.
Khi mẹ Lý vào thử đồ, Lý Tư Ỷ. đúng lúc phải ra ngoài nghe điện thoại.
Bố mẹ của Trình Luật cũng vừa khéo đi dạo tới đó, thấy Lý Tư Ỷ và một người phụ nữ trung niên thân thiết đi mua sắm cùng nhau. Vừa nhìn đã biết là hai mẹ con, mẹ Trình lập tức cảm thấy không thoải mái. Bà ta nói khẽ với bố Trình đứng bên cạnh: “Nghe nói gia đình bên ấy phá sản, hai đứa đã yêu đương một thời gian dài như vậy mà cũng không thấy nhắc đến chuyện gặp mặt gia đình hai bên. Ông nói có phải con bé đó không muốn tốn đồ cưới nên mới cố ý dây dưa với Trình Luật nhà chúng ta không?”
Bố Trình ho khẽ một tiếng: “Bà nghĩ nhiều quá rồi.”
Mẹ Trình càng nghĩ càng giận: “Tôi phải nói rõ ràng với nhà bên ấy mới được. Nếu họ không chỉ ra chút đồ cưới nào thì Trình Luật nhà ta thiệt thòi chết mất.”
Mặc dù bố Trình không hài lòng với Lý Tư Ỷ nhưng cũng cảm thấy vợ mình làm như vậy không ổn, có điều ông ta không ngăn mẹ Trình được.
Mẹ Trình đi vào cửa hàng, miệng thơn thớt nói: “Là mẹ của Lý Tư Ỷ đấy à”
Mẹ Lý Tư Ỷ đang thử quần áo, trước đây bà ta là phu nhân nhà giàu, mặc dù hiện tại đã phải chỉ tiêu tiết kiệm hơn rất nhiều nhưng có một vài thói quen cũ vẫn không thể sửa được. Bà ta đang nhẹ giọng nói chuyện với người bán hàng chỗ nào nên sửa lại một chút thì mẹ Trình đột ngột nhảy ra như vậy, khiến bà ta giật thót cả mình.
Mẹ Trình cười cười: “Tôi là mẹ của Trình Luật, chẳng phải hai đứa nó đang. yêu nhau hay sao. Vừa hay gặp được bà nên tôi mới đến đây chào hỏi. Đối diện có quán cà phê, hay là chúng ta ngồi nói chuyện một chút nhỉ?”
Mẹ Lý bỗng nhận ra.
Bà ta không hề biết chuyện Lý Tư Ỷ và Trình Luật đã chia tay nên cũng nhiệt tình đồng ý: “Tôi từng nghe Tư Ỷ nói gia đình mình là người miền Bắc, thế nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội gặp mặt một lần, hôm nay đúng là trùng hợp thật đấy.”
Mẹ Trình kéo tay bà ta, thắm thiết dắt nhau đi uống cà phê.
Mẹ Lý nhắn tin nói cho Lý Tư Ỷ mình và bố mẹ Trình Luật ở quán cà phê đối diện.
Mọi người ngồi xuống ghế.
Mẹ Trình ngắm nghía quần áo trên người mẹ Lý, sau đó không khỏi vuốt tóc rồi cười mất tự nhiên: “Mẹ Lý Tư Ỷà, chuyện là thế này. Trình Luật nhà chúng tôi tốt nghiệp bác sĩ ở trường đại học y. Hai năm trước gia đình tôi đã bớt ăn bớt mặc. để thanh toán bốn triệu tiền cọc, mua cho Trình Luật căn nhà ở thành phố B... Mẹ Lý Tư Ỷ, bà cũng biết đấy, Trình Luật nhà tôi vừa có nhà vừa có xe, lại còn làm bác sĩ, nó không bao giờ sợ thiếu đối tượng. Bây giờ quan hệ giữa Trình Luật và Lý Tư Ý càng ngày càng tốt hơn. Tôi và bố của Trình Luật đã bàn bạc với nhau rồi, chúng
tôi cảm thấy nếu bắt Tiểu Lý phải bỏ ra bốn triệu tiền đồ cưới không hợp tình người cho lắm, nhưng cho dù ít thì cũng không dưới 2 triệu đâu. Số tiền này không phải là chúng tôi đòi hỏi, mà chủ yếu là để làm vốn khởi nghiệp cho gia đình nhỏ của chúng nó sau này. Chúng nó sinh con đẻ cái hay làm gì thì cũng có chút vốn trong tay.”
Bà ta nói xong, nhìn chăm chằm vào mẹ Lý mà không hề chớp mắt.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!