Hai mắt Hoắc Tây ươn ướt. Trương Sùng Quang vội vàng đẩy cửa đi vào, Hoắc Tây còn chưa kịp thu lại ánh mắt thương cảm, nhưng khi Trương Sùng Quang bật đèn lên, cô đã cất lưu ly đi rồi.
Ánh đèn sáng rõ, hai vợ chồng yên lặng nhìn nhau rất lâu.
Hoắc Tây bình tĩnh nói: "Có việc gì không?”
Trương Sùng Quang quay lưng lại đóng cửa, sau đó anh nhìn Hoắc Tây rồi chậm rãi nói: "Người giúp việc để hành lý của anh ở phòng cho khách, đấy là ý của emà?"
Hoáắc Tây không phủ nhận, cô khẽ nói: "Chúng ta đang thỏa thuận ly hôn, không thích hợp ở chung phòng nữa!"
Trương Sùng Quang nhìn cô chằm chằm.
Một lát sau anh cười giễu một cái: "Hoắc Tây, chúng ta vẫn là vợ chồng! Nếu tối nay anh muốn sung sướng một chút, em có thể không cho chắc?"
Nghe thấy vậy, trái tim Hoắc Tây đau đớn.
Lát sau cô chậm rãi nói: "Trương Sùng Quang anh còn muốn cưỡng ép tôi lần nữa sao? Anh luôn miệng nói không muốn ly hôn, chẳng lẽ trong cuộc hôn nhân này, tôi chỉ là kỹ nữ chuyên để anh phát tiết ham muốn tình dục sao?”
Đồng tử Trương Sùng Quang co lại: "Em nghĩ như vậy sao?” Hoắc Tây cười lạnh: "Không thì sao?”
Bọn họ giằng co với nhau, không ai chịu nhường ai, cuối cùng Trương Sùng Quang chậm rãi đi về phía cô, anh hơi cúi người đặt tay lên tay vịn ở hai bên ghế sofa cô ngồi, anh sát lại gần cô, gần đến mức hô hấp của cả hai đan vào nhau, gần đến mức chiếc mũi cao thẳng của anh chạm vào mũi cô, mang lại cảm giác dục vọng da thịt.
Giọng anh hơi lạnh: "Vừa nấy Miên Miên hỏi anh, bố mẹ sẽ ly hôn phải không? Con bé bảo người giúp việc trong nhà đều đang thảo luận về cuộc hôn nhân của chúng ta, bọn họ lo công việc ở đây không giữ được bao lâu nữa. Hoắc Tây... người giúp việc còn như vậy, em bảo các con sẽ nghĩ như thế nào, chúng biết bố mẹ sắp ly hôn rồi, chúng sẽ buồn cỡ nào đây?”
Anh lôi con trai con gái ra, chẳng qua là muốn để cô từ bỏ. Sao Hoắc Tây lại không biết?
Cô nhìn vào mắt anh rồi hỏi ngược lại: "Vậy tổng giám đốc Trương, Trương tiên sinh, anh nói cho em biết, một người phụ nữ có dây dưa với anh, anh đưa cô †a tới cuộc họp thường niên của công ty, anh để cho con trai con gái anh nhìn người phụ nữ khác ngấp nghé bố chúng, anh bảo chúng sẽ nghĩ thế nào? Anh muốn kích thích em, hay muốn chứng minh sức hút của mình? Trương Sùng Quang, em nói cho anh biết, bất kể là loại nào, em cũng không thể chấp nhận được!"
Cô nói tiếp: "Nếu anh thật sự muốn tốt cho các con, anh nên phối hợp với em, giảm thương tổn đến mức thấp nhất!... Sau này anh muốn tìm Tống Vận hay Vương Vận, thì đó cũng là tự do của anh, anh cũng danh chính ngôn thuận, em sẽ... em sẽ giải thích với các con cho anh."
"Gô ta không phải vấn đề giữa chúng ta!"
"Anh không có ý gì với cô ta, tối đó chỉ là sự cố, anh cũng chưa phát sinh quan hệ với cô ta, lúc mấu chốt anh tỉnh rượu rồi, anh về nhà rồi."
Trương Sùng Quang nói thẳng ra, anh hỏi cô: "Tại sao em cứ bắt lấy chuyện này không thả vậy? Tại sao em không nghĩ xem trong lòng em cứ có mãi một tên Bạch Khởi, anh có khó chịu không hả? Hoắc Tây, anh chỉ muốn khiến em cũng trải nghiệm cái cảm giác đó một chút! Đau không... Đau thì đúng rồi, ba năm nay mỗi giờ mỗi khắc anh đều đau đớn, lúc nào anh cũng nghĩ, khi nào em mới quên được Bạch Khởi, sau đó bắt đầu lại với anh."
Hoắc Tây nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Cô ấy thấy trái tim mình co rút đau đớn, cô ấy cảm thấy đau đớn đến mức như sắp bị ăn mòn... cô vẫn luôn muốn rút lui một cách đẹp mắt, nhưng Trương Sùng Quang lại muốn trả thù cô, tại sao cuộc hôn nhân của họ lại đi đến bước. đường như ngày hôm nay cơ chứ?
Dưới sự bức hỏi của anh, cô thẳng thắn nói cho anh biết: "Rất đau! Tổng giám đốc Trương đã hài lòng chưa? Nếu hài lòng rồi thì buông em ra! Bây giờ em muốn đi ngủ."
Cô đã thất vọng về anh đến mức không thèm nói ra hai chữ ly hôn nữa.
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Trương Sùng Quang nhìn chăm chằm vào khuôn mặt của cô, bỗng nhiên anh ngậm môi cô rồi hung hăng hôn cô... anh ép cô hôn môi với anh, cô không chịu anh liền dùng sức cắn lên môi cô, anh như phát điên muốn gợi lên sự nhiệt tình của cô.
Nhưng đau như vậy, sao mà thoải mái được?
Hoắc Tây không phản kháng, cô chỉ lạnh lùng nhìn anh...
Ánh mắt đó làm cơ thể Trương Sùng Quang lạnh đi, anh chôn mặt vào cổ cô nỉ non: "Hoắc Tây, anh không muốn ly hôn với em! Đừng ép anh... được không?”
Hoắc Tây không nói tiếng nào.
Cơ thể cô nửa tựa lên sô pha, cúc áo bị anh cởi hơn nửa, trên làn da lộ ra ngoài đã có thêm những vết tích mới, nhìn mà kinh.
Cô yên lặng nghe anh nói, yên lặng để anh mặc áo vào cho cô.
Trương Sùng Quang hít sâu một hơi: "Sau này anh sẽ không làm vậy nữa! Anh sẽ không ép buộc em nữa."
Anh chậm rãi rời khỏi cơ thể cô, chậm rãi đứng dậy... không biết đèn đã tắt từ lúc nào, bọn họ nhìn nhau trong bóng đêm và trở nên xa lạ trong bóng đêm.
Cuối cùng anh nói: "Anh có thể chuyển ra phòng cho khách, nhưng anh sẽ không ly hôn!"
Anh nói tiếp: "Hoắc Tây, em sẽ là bà Trương suốt đời này."
Mãi đến khi anh đi ra ngoài, Hoắc Tây cũng chưa lên tiếng, cô chỉ yên lặng nằm đó... lúc cánh cửa phòng ngủ đóng lại, nước mắt cô mới rơi xuống.
Thực ra Trương Sùng Quang không còn yêu cô nữa.
Anh không chịu ly hôn, là chấp niệm của anh, bởi vì anh cảm thấy mình bị vứt bỏ.
Nhưng rõ ràng người vẫn luôn bị anh vứt bỏ là Hoắc Tây cô.
Quan hệ của họ rơi vào kỳ chiến tranh lạnh, lâm vào cục diện bế tắc.
Trương Sùng Quang rất ít khi về nhà, một tuần anh chỉ về hai ba lần, nhưng anh về nhà thì sẽ chơi với các con, anh vẫn là dáng vẻ người bố tốt, đối xử với Hoắc Tây cũng dịu dàng.
Nhưng sau lưng, quan hệ giữa họ lạnh lùng xa cách, lời nói khách sáo cũng bớt luôn.
Lâu dần người bên cạnh đều biết, cuộc hôn nhân của họ xảy ra vấn đề, Hoắc Minh gọi Trương Sùng Quang tới nói chuyện, lúc Trương Sùng Quang đi ra, vẻ mặt anh rất bình thản.
€ó vẻ anh đã tính xong rồi, anh không ly hôn, nhưng anh cũng sẽ không cầu xin Hoắc Tây hồi tâm chuyển ý nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!