Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Cô ấy không biết nên nói cái gì.

Bên ngoài tiếp tục đổ mưa, bên trong xe tràn đầy lặng im... Tống Vận vẫn cứ run rẩy, càng lúc càng thấy lạnh, lạnh đến mức không chịu nổi nữa. Cô ta muốn tìm kiếm một chút ấm áp, vậy nên nhích người lại gần Trương Sùng Quang.

Anh nghiêng đầu liếc cô ta một cái.

Ánh mắt anh sâu thẳm, không thấy chút cảm xúc nào. Tống Vận không dám lỗ mãng nữa.

Thời gian dần trôi, khoảng nửa tiếng sau thì đến dưới lâu nhà Tống Vận. Tài xế cất giọng oang oang: “Đến rồi!”

Bên trong xe u ám chứa đầy không khí là lạ.

'Tống Vận là một cô gái thông minh. Cô ta biết ưu điểm của mình chính là trẻ tuổi xinh đẹp và có cảm giác mới mẻ. Cô ta lấy hết can đảm nói ra lời mời: “Tổng giám đốc Trương, anh muốn đi lên nhà tôi ngồi chơi một lát không?”

Từ đầu đến cuối, Trương Sùng Quang đều mang dáng vẻ đứng đắn.

Có điều, bỏ qua công việc, đưa một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi về nhà, vốn dĩ không phải là một chuyện đứng đắn. Anh cúi đầu, lạnh nhạt vỗ vỗ ống quần, nói: “Không đi!”

Tống Vận ít nhiều gì cũng có chút thất vọng.

Cô ta cho rằng Trương Sùng Quang không chiếm được ấm áp trong gia đình, hôm nay trở nên hòa nhã với cô ta, là muốn xảy ra quan hệ với cô ta. Với loại đàn ông như anh, cơ bản là không cần phải suy xét cái giá phải trả khi ngoại tình, đúng không?

Lúc cô ta đang cảm thấy xấu hổ thì Trương Sùng Quang nghiêng người nhìn cô ta, hỏi: “Biết tiếng Pháp không?”

Tống Vận vội vàng trả lời: “Có thể đối thoại cơ bản.”

Trương Sùng Quang lẳng lặng nhìn chằm chằm cô ta vài giây. Sau đó, anh cúi người châm điếu thuốc lá. Thật ra thì khói thuốc lá lượn lờ bên trong xe rất khó chịu, nhưng không ai dám lên tiếng, vì sợ chọc anh không vui.

Trương Sùng Quang hút được nửa điếu thuốc thì lạnh nhạt nói: “Tối mai tôi có một buổi xã giao, là khách hàng nước Pháp, cô chuẩn bị tối mai đi cùng tôi... Thư ký Tần, cô hãy giúp cô Tống chuẩn bị lễ phục và trang sức phù hợp.”

Tống Vận mừng rỡ như điên: “Cảm ơn tổng giám đốc Trương đã cho tôi cơ hội.”

'Thư ký Tần ngồi ở ghế trước nghe cấp trên phân phó thì giật nảy mình. Cô ấy đi theo Trương Sùng Quang vài năm rồi nên rất hiểu tính tình của Trương Sùng Quang... Anh không hề để ý cô Tống kia, thậm chí lười đi ngoại tình về thân thể. Nhưng mà hiện giờ, rõ ràng là anh đang nâng đỡ Tống Vận.

Một khi cô ta xuất hiện bên cạnh tổng giám đốc Trương, thì những người chèn ép cô ta sẽ biết rằng cô ta là người của tổng giám đốc Trương.

Tống Vận sẽ trở nên nổi bật.

Vậy luật sư Hoắc thì sao? Tổng giám đốc Trương có từng suy xét đến cảm nhận của Hoắc Tây hay chưa? Hay là anh chỉ đơn giản là muốn chọc tức Hoắc Tây... Không phải, thư ký Tần cảm thấy anh không chỉ đơn giản là muốn chọc tức Hoắc Tây, mà là anh bắt đầu mệt mỏi trong cuộc hôn nhân của bọn họ, muốn đi tìm chút việc vui, và Tống Vận chính là việc vui của anh, bởi vì Tống Vận là người mà Hoäc Tây rất để ý.

Thư ký Tân im lặng một lát rồi đáp: “Tổng giám đốc Trương, tôi rất khó xử.” Trương Sùng Quang hạ cửa sổ xe xuống, phất tàn thuốc lá. Anh lạnh nhạt nói: “Nếu Hoắc Tây hỏi cô thì cô cứ trả lời thật là được.”

Thư ký Tần cười bưồn bã: “Được rồi, tôi có thể làm theo lời tổng giám đốc Trương, chỉ mong tổng giám đốc Trương đừng hối hận.”

'Thư ký Tần không chỉ là thư ký, mà còn là bạn bè và cấp dưới cũ của anh, nên vẫn có quyền lợi cãi lại lời anh... Tống Vận vốn dĩ định nói móc cô ấy vài câu, lúc này cũng không dám nói câu nào.

Cô ta có thể thấy được Trương Sùng Quang coi trọng vị thư ký họ Tần kia.

Thư ký Tân tầm ba mươi tuổi, trẻ trung xinh đẹp.

'Tống Vận coi cô ấy như là kẻ địch của mình.

Được Trương Sùng Quang dìu dắt, sự nghiệp của Tống Vận bắt đầu phát triển lên.

Chỉ mới hơn một tháng mà cô ta đã được hai cơ hội dẫn chương trình bữa tiệc với quy mô lớn, còn ký thêm hai hợp đồng quảng cáo... Giá trị con người của cô ta tăng vọt. Trước đây cô ta ở trong một căn chung cư rộng mấy chục mét vuông. Bây giờ cô ta dọn đến một căn biệt thự cao cấp giá hai mươi triệu tệ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement