Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Trương Sùng Quang họp xong về văn phòng, anh ngồi sau bàn làm việc lật xem một văn kiện, đó là tài liệu về một công ty mới đăng ký ở nước ngoài.

Đúng, anh cũng chuẩn bị ra nước ngoài.

Hoắc Tây muốn đi, anh không lay chuyển được cô, vậy thì anh sẽ cùng cô ra nước ngoài.

Trương Sùng Quang đang xem, điện thoại trên bàn làm việc reo lên, thấy sổ lạ anh suy nghĩ xong bắt máy, đầu dây bên kia im lặng một lúc mới nói: “Trương Sùng Quang, chúng ta gặp mặt đi!”

Là Tống Vận.

Trương Sùng Quang nhíu mày, anh khó chịu nói: “Tôi sẽ không gặp cô! Sau này đừng gọi điện cho tôi nữa, đoạn kia của chúng ta coi như là quá khứ đi.”

Tổng Vận trở nên kích động: “Trương Sùng Quang, dựa vào đâu mà anh bảo qua là qua, thế tôi thì sao… Tinh cảm mà tôi bỏ ra là cái gì? Người nhà tôi đều biết tôi có bạn trai, và sẽ kết hôn.”

Trương Sùng Quang châm một điếu thuốc lá.

Giọng anh lạnh băng: “Tôi chưa bao giờ nói muốn kết hôn với cô.”

Tống Vận im lặng rất lâu, sau đó quái gở nói: “Đúng rồi tôi quên mất, bà Trương trong lòng anh mãi mãi chỉ có Hoắc Tây đúng không, nhưng cô ta không cần anh nữa.”

Cô ta nói xong cúp máy luôn.

Trương Sùng Quang chặn số này luôn, ngón tay thon dài chơi điện thoại một lúc, sau đó anh gọi điện tới văn phòng luật sư Anh Kiệt, rồi được chuyến máy tới Hoắc Tây.

Dạo này anh không làm phiền nên khi anh yêu cầu muốn gặp con, Hoắc Tây cũng không từ chối.

“Chuyện gì?”

Trong điện thoại truyền ra giọng nói của

Hoắc Tây, trong giọng nói chín chắn có một chút khàn khàn, rất gợi cảm… ít nhất là Trương Sùng Quang nghe thấy vậy.

Anh biết dạo này cô qua lại khá mật thiết với Tạ Quân.

Thỉnh thoảng cô còn đến quán bar kia, nghe Tạ Quân đàn ghi ta hát tình ca, không phải anh không ghen, nhưng anh không dám nhắc nửa chữ trước mặt Hoắc Tây, sợ cô phản cảm.

Trương Sùng Quang dịu dàng nói: “Chiều mai anh muốn đón Miên Miên và Duệ Duệ qua, mang cả tiểu Quang về nữa, anh còn tắm cho nó.”

Chuyện này bình thường, anh hoàn toàn không cần phải bảo cô.

Hoắc Tây biết ý của anh, chẳng qua anh muốn nói chuyện với cô thôi, cô không vạch trần chỉ thản nhiên trả lời: “Tôi sẽ nói với bố tôi, anh cứ sang là được.”

Một thời gian rồi Trương Sùng Quang chưa gặp cô, không tránh khỏi muốn gặp cô.

Anh không kìm được thấp giọng hỏi cô: “Sao thế, em không có nhà à? Em lại hẹn chơi bóng hoặc cưỡi ngựa với bác sĩ Tạ kia à?”

Hoắc Tây nghĩ đến bản tin trên báo, cô cười nhẹ: “Không phải việc của tổng giám đốc Trương!”

Nói xong cô cúp máy.

ứng phó với Trương Sùng Quang xong, cô thu dọn đồ đạc rồi chuấn bị tan làm sớm… hôm nay Lục u có buổi ký tặng, cô nàng mời cô qua xem, Hoắc Tây rất thương em nên không muốn làm cô nàng thất vọng.

Vừa mới thu dọn xong, trợ lý của cô gõ cửa đi vào.

“Luật sư Hoắc, có cô Tống muốn gặp ngài!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement