Trương Sùng Quang vừa nói vừa vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô: “Hoắc Tây, anh đã nói với Miên Miên là cha mẹ làm hòa rồi, sau này sẽ sinh sổng bên nhau. Em cũng không muốn để cho Miên Miên biết chân tướng mà, đúng không?”
Hoắc Tây nói với vẻ mặt lạnh băng: “Anh đúng là đê tiện!”
Trương Sùng Quang không chút để ý cười cười, chỉ là ý cười lại mang vẻ cô đơn: “Đúng vậy, anh là đồ đê tiện. Có điều Hoắc Tây… từ đầu đến cuối anh đều yêu em. Chỉ cần em cho anh cơ hội là chúng ta sẽ giống như trước đây vậy.”
Hoắc Tây rũ mắt cười nhạt.
Giống như trước đây? Bọn họ có thế giống như trước đây được sao?
Cô bị lệch múi giờ, không muốn ăn cơm. Trương Sùng Quang cũng không ép cô… Chờ đến khi Miên Miên chơi mệt mỏi, anh ôm cô bé lên lầu, đổ nước tắm và đi lấy quân áo cho cô bé, có thế thấy được là cô bé rất vui vẻ.
Dù sao trẻ con đều sẽ không biết gì về chuyện giữa người lớn với nhau.
Miên Miên tắm rửa xong, Trương Sùng Quang ôm cô bé thơm ngào ngạt đặt vào trong lòng Hoắc Tây. Sau đó, anh khom lưng nhìn vào mắt cô, nói: “Mấy hôm nay con bé chưa quen, đợi thêm vài ngày nữa rồi cho con bé ngủ riêng.”
Hoắc Tây mặc kệ anh, chỉ lo vổ về cô bé trong lòng ngực mình.
Miên Miên chơi mệt mỏi, rất nhanh thì ngủ say.
Chờ con ngủ rồi, dưới ánh đèn mờ nhạt, cô mới ngước mắt lên nhìn chằm chằm vào ánh mắt
dịu dàng của Trương Sùng Quang, nhẹ giọng nói: “Trương Sùng Quang, bây giờ anh mới làm mấy điều này thì có lợi ích gì chứ?”
Trương Sùng Quang cũng không biết nữa.
Anh chỉ biết rằng anh không muốn buông cô, anh chỉ cần vừa thả lỏng tay thôi là cô sẽ bay đi mất, không bao giờ quay về nữa.
Có lẽ cô sẽ gặp được người mình thích.
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Vậy thì Trương Sùng Quang anh, ở trong cuộc đời của cô, đại khái chỉ là một quá khứ khó xem, cũng là người mà cô không muốn nhớ tới.
Anh không thích loại kết cục này. Vậy nên cho dù cô có hận anh, thì anh cũng sẽ làm vậy thôi.
Sáng sớm, lúc Hoắc Tây ngủ dậy, Trương Sùng Quang và Miên Miên đều không ở trên giường.
Nắng sớm xuyên qua cửa sổ chiếu lên trên người, rất ấm áp, rất thoải mái.
Hoắc Tây xổc chăn đứng dậy, đi chân trần trên thảm lông dê trắng tinh, mở cửa sổ sát đất ra…