Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Thời tiết đầu xuân, ban đêm rất lạnh.

Lục Thước vào cục cảnh sát cởi áo khoác, nhìn mấy người kia, cười nhạo: “Tranh giành tình cảm, dẫn tới đánh nhau!”

Anh nhìn chương Bách Ngôn nói: “Đánh nhau phải có thân phận gì mới được chứ! Tổng Giám Đốc Chương, cậu và em gái tôi không phải đã sớm chia tay rồi sao? Lịch đã đến năm nào rồi, thế nào, còn không cho nó có bạn trai à? Nó là từng thắp hương cho nhà họ Chương cậu hay là đã đi quá xa vậy?”

Miệng anh là độc nhất, hai ba câu đã đánh Chương Bách Ngôn tan thành mây khói.

Nhưng Lục Thước cũng nhanh chóng dừng lại.

Dù sao đã nói qua, đều là chuyện quá khứ,

nếu như vẫn cứ khó xử không buông tay, vậy cuộc sổng sau này của Lục u sẽ trôi qua thế nào? Dù sao vẫn cần phải kết hôn mà.

Lục Thước quyết đoán ký tên bảo lãnh, anh nhìn em gái: “Em đưa lão Bạch đi trước! Tự mình đón xe, chị dâu em ở trên xe anh.”

Lục u “dạ” một tiếng, cùng Diệp Bạch đi trước.

Còn lại Chương Bách Ngôn và Từ Chiêm Nhu.

Lục Thước cúi đầu châm điếu thuốc, sau khi hút một hơi từ từ nhả ra, anh mới nhìn Chương Bách Ngôn: “Tổng Giám Đốc Chương, mời dời bước nói chuyện! Thư ký của cậu ở đây, tôi sợ cô ấy không thích nghe mấy lời này.”

Chương Bách Ngôn liếc nhìn Từ chiêm Nhu.

Từ Chiêm Nhu lặng lẽ ra ngoài, cô ta không dám đắc tội Lục Thước.

Không gian rộng lớn như vậy lại vắng bóng người, Lục Thước thong thả đi tới đi lui mấy vòng, dừng lại, anh rất thẳng thắn nói: “Thật ra, trước khi lên đảo, tôi vẫn hy vọng cậu có thế buông bỏ khúc mắc, có thể đối xử tốt với Lục u, dù sao nó rất thích cậu! chương Bách Ngôn cậu biết không, nó và Diệp Bạch quen biết đã nhiều năm, nếu như không có cậu xuất hiện, tôi nghĩ bọn họ sẽ ở bên nhau ít nhất từ tám năm trước rồi… Lúc này có

thể con cái đều có rồi.’

“Đúng vậy, bổ tôi đã điều tra bổ cậu.”

“Nhưng mà bố tôi sai rồi sao, ông ấy chẳng qua chỉ là giải quyết việc chung mà thôi, Lục u lại có cái gì sai hả? Chẳng qua nó là ngoài ý muốn gặp cậu rồi thích cậu! Việc nó chia tay với cậu có vấn đề gì à? Một người đàn ông như cậu có xứng với sự kiên trì của nó hay không?”

“Hiện giờ, Tống Giám Đốc chương đã đưa ra lựa chọn, em gái tôi cũng đưa ra lựa chọn.”

“Cho nên đừng dây dưa nữa, nếu trong lòng Tống Giám Đốc chương có gì không thoải mái, xin cứ đến chỗ Lục Thước tôi, bố nợ con trả… Lục Thước tỏi ở đây đợi cậu.”

Chương Bách Ngôn hơi ngấng đầu: “Tống Giám Đốc Lục nói nhiều như vậy, nhưng tôi có gì sai à?”

Lục Thước cười nhạt: “Cậu không sai! Nhưng cậu không đủ yêu con bé.”

Nếu anh ta yêu cô, ít nhất sau khi gặp lại, sẽ không tổn thương lòng cô như vậy.

Sẽ không đế mối quan hệ đi vào ngõ cụt.

Lục Thước than nhẹ: “Rõ ràng là có cơ hội ở bên nhau, là chính cậu một lần rồi lại một lần bỏ lỡ. Chương Bách Ngôn, cậu có thế không biết tính

cách em gái tôi, tôi nghĩ trước khi lên đảo nhỏ, cho dù cậu chỉ nói chuyện với nó một lần, nó cũng sẽ hồi tâm chuyển ý, nhưng đáng tiếc cậu không có, cậu chỉ đế ý chút lòng tự trọng và thân thế đáng thương của cậu mà thôi, chỉ là trên đời này ai mà không đáng thương cơ chứ, cho dù là Lục Thước tôi, trước bốn tuổi cũng phải đi theo mẹ mình trải qua những ngày tháng đói bụng bên ngoài, những chuyện này, nên tính với ai được đây?”

Lục Thước nói xong, dập điếu thuốc rồi rời đi.

Chương Bách Ngôn một mình đứng đó, thật lâu.

Lục Thước đi ra ngoài, mở cửa xe lên xe, ném áo khoác cho vợ.

Lục Huân có chút bất mãn: “Mùi thuốc lá.”

Lục Thước nghiêng người lại, ôm vai cô hôn, hôn vừa sâu vừa nặng.

Lục Huân thiếu chút nữa không thở nổi, cô đấm vaò lưng anh, rên rỉ giãy dụa, đợi đến khi anh nguyện ý buông mình ra, cô nước mắt lưng tròng: “Ngoại trừ em thì còn có ai tự nguyện bị anh bắt nạt như vậy chứ.”

Lục Thước vuốt ve môi cô, giọng điệu dịu

dàng tươi đẹp: “Chỉ muốn bắt nạt một mình em thôi.”

Anh một tay ôm vợ, một tay gọi điện thoại cho Lục U: “Trời đã tối, em ở chỗ Lão Bạch đi!”

Lục Huân nhỏ giọng nói: “Nào có ai làm anh trai như anh chứ?”

Lục Thước buông cô ra, cười nói: “Em phải tin tưởng sức chịu đựng của Diệp Bạch chứ.”

Nhắc tới Diệp Bạch, Lục Huân không dám nói tới nữa… Sợ chồng ghen, sau đó nối lên thú tính.

Anh là kẻ tồi tệ nhất!

Từ lần này về sau, Lục u rất lâu không gặp Chương Bách Ngôn.

Nhưng Chương Bách Ngôn lại có tin tức của cô.

Đầu tháng tư, lúc anh ta xã giao, trong lúc vô tình nghe người khác nói đến chuyện nhà họ Lục, nói là em gái Tổng Giám Đốc Lục muốn đính hôn, với thiếu gia nhà họ Diệp, thanh mai trúc mã đã sớm quen biết.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement