Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Diệp Bạch cởi quân áo, làn da cô trắng nõn mịn màng, trong suốt như pha lê trong ánh sáng mờ ảo, nụ hôn của Diệp Bạch chầm chậm hạ xuống, hai người đều không nói gì, chỉ lẳng lặng hôn hít vuốt ve.

Khi nụ hôn chạm tới vùng bụng dưới, đứa trẻ trong bụng khẽ ngọ nguậy.

Diệp Bạch giương mắt, trầm giọng khàn khàn nói: “Đứa bé đang động đậy.”

Lục u hơi nâng người, sau đó ôm đầu anh, nhẹ nhàng nắm lấy mái tóc đen của anh… Diệp Bạch áp mặt vào bụng cô, cấn thận cảm nhận đứa bé.

Một sinh mệnh nhỏ đang lớn lên trong bụng cô.

Hồi lâu sau, Diệp Bạch chổng người, cúi xuống hôn cô…

vẫn im lặng, cũng là lời thú nhận thẳng thắn nhất giữa họ.

Ngày tháng trôi qua.

Chớp mắt mùa hè đã qua, đầu thu tháng chín, cuối thu mát mẻ.

Bụng của Lục u đã rất to, đi đứng ngồi nằm đều không thuận tiện, chân thường sưng tấy nên Diệp Bạch thường xuyên xoa bóp cho cô. Anh nói: “Tính ngày thì ngày sinh vào khoảng giữa tháng mười một. Còn hai tháng nữa, chúng ta sẽ lên chức bố mẹ.”

Lục u sờ bụng, khi siêu âm, bác sĩ ám chỉ đây

là một bé gái.

Lục u cũng thích con gái.

Sau khi Diệp Bạch xoa chân cô xong, lúc ngấng đầu lên, anh có phần không nỡ, thấp giọng hỏi: “Thật sự không có vấn đề gì chứ? ở bên chỗ Lục Thước có thế không quen hay không?”

Tháng trước, Diệp Bạch có một vụ làm ăn ở nước ngoài xảy ra vấn đề, Phó Giám đốc đã vội vàng chạy tới ngay khi đó nhưng không giải quyết được nên Diệp Bạch đành phải đích thân đến đó.

Nhưng anh lại lo lắng cho Lục u.

Lục u tựa vào vai anh, cười nói: “Trước đây bọn em đã sống cùng nhau nhiều năm như vậy, anh còn lo lắng em có thể không quen à! Không sao đâu, đó là bố mẹ ruột, anh trai chị dâu của em.”

Đương nhiên Lục Khiêm và Minh châu không có gì để nói, Lục Thước thì trước giờ vẫn luôn yêu thương cô.

Lục Huân đối xử với cô càng tốt hơn.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement