Một lúc sau, cô ta mới tìm được giọng nói của mình: “Chương Bách Ngôn, tôi là vợ anh.”

“Trên sổ hộ khẩu tôi vẫn còn độc thân.”

“Chúng ta đã đính hôn, anh đã hứa sẽ cưới tôi.”

Chương Bách Ngôn đáp lại đầy mỉa mai: "Nếu cô thực sự không thể chờ đợi được nữa thì có thể bảo mẹ tôi cưới cô. Người đồng ý cưới cô chẳng phải bà ấy sao?"

Các nhân viên qua lại đều nghe thấy, song giả vờ như không nghe được, vội vàng làm chuyện của mình.

Nhưng Từ Chiêm Nhu biết những người này nhất định đang nói xấu sau lưng họ.

Cô ta xấu hổ vô cùng, hạ giọng: “Chương Bách Ngôn, anh nhất định phải làm vậy với tôi sao?”

Đến thang máy. Xung quanh không có ai ngoại trừ hai người họ.

Chương Bách Ngôn nhìn những con số màu đỏ phía trên, nói với giọng điệu rất bình tĩnh: “Bây giờ xung quanh không có ai khác, Từ Chiêm Nhu, chúng ta không ngại thì thành thật chút đi! Đúng vậy, tôi không muốn cưới cô cho lắm, tôi lạnh nhạt cô, nhưng cô cũng không rảnh rỗi mà nhỉ? Vận động viên thể hình tháng trước, cô đã chỉ cho anh ta ba trăm triệu. Tháng này, không phải cô lại có một anh bạn trai là người mẫu, cô mua cho anh ta một chiếc xe thể thao hơn một tỉ hay sao.”

Từ Chiêm Nhu ngây người.

Cô ta không ngờ Chương Bách Ngôn đã biết hết chuyện riêng tư của cô ta, điều này khiến cô ta rất xấu hổ. Nhưng điều khiến cô ta càng xấu hổ hơn là chồng tương lai của cô ta lại thoải mái và bình tĩnh như vậy khi nhắc đến chuyện tình cảm của cô ta.

Anh không yêu cô ta chút nào, thậm chí còn không thích cô ta.

Từ Chiêm Nhu không nhịn được mà mắng: "Chương Bách Ngôn, tên khốn nhà anh!"

Chương Bách Ngôn vẫn không mặn không nhạt: "Người chơi rất vui vẻ không phải là cô ư? Bà Chương tương lai."

Khi nói bốn chữ "bà Chương tương lai”, giọng điệu anh đây sự đùa cợt. Từ Chiêm Nhu đang muốn phát tác thì thang máy đã lên đến tầng cao nhất.

Ở cửa thang máy, Trương Sùng Quang đứng đó, mỉm cười đầy ẩn ý.

Anh nói: "Ái chà! Cơn gió nào cuối cùng đã đưa Tổng Giám đốc Chương của chúng ta trở lại vậy? Nhớ ra mình vẫn còn một công ty phải quản lý, nhớ ra có dự án lớn phải ký hợp đồng rồi à?”

Sắc mặt của cặp vợ chồng chưa cưới trong thang máy vô cùng khó coi.

Trương Sùng Quang càng cười vui vẻ hơn: "Không phải là đi ra ngoài phong lưu đó chứ? Chuyện này không ổn, trợ lý Từ biết được sẽ tức giận."

Từ Chiêm Nhu gượng cười: "Tổng Giám đốc Trương nói đùa."

Chương Bách Ngôn ngay cả cười cũng lười.

Đối với dự án này, đừng nói là hôm nay anh ta không trở lại, cho dù một tháng anh ta không quay về, Trương Sùng Quang cũng sẽ đợi anh ta... Tương tự, Trương Sùng Quang cũng đã bỏ hết tâm huyết cho dự án này hơn nửa năm, không thể nào nói bỏ là bỏ.

Khi bọn họ ký hợp đồng, Từ Chiêm Nhu mang cà phê đến.

Vừa đặt xuống, Chương Bách Ngôn đã hờ hững nói: "Cô ra ngoài trước đi."

'Từ Chiêm Nhu hơi sửng sốt.

Không biết có phải là do cô ta hiểu lầm hay không, gần đây Chương Bách Ngôn không những không để ý đến cô ta mà còn không cho cô ta tham gia vào nhiều hạng mục quan trọng, anh đang gạt cô ta ra ngoài lề.

Điều này khiến Từ Chiêm Nhu hoảng sợ.

Nhưng có Trương Sùng Quang ở đây, cô ta chỉ có thể đi ra ngoài trước...

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement