Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Mẹ Chương đi thẳng vào vấn đề, nói ra dự định của mình.

"Bách Ngôn, đứa trẻ đó nhất định là con của nhà họ Chương chúng ta! Con nhất định phải lấy lại đứa bé rồi giao cho Chiêm Nhu nuôi dưỡng, con cũng có thể tập trung vào sự nghiệp của mình."

Chương Bách Ngôn dựa vào lưng ghế sô pha, dùng tay che mắt, mệt mỏi nói: “Con đã nói với cô ta là huỷ hôn rồi! Con có thể bồi thường cho cô ta, cô ta có thể tuỳ ý quyết định con số. Về phần đứa trẻ... các người suy nghĩ quá nhiều rồi, không phải con của con. Con đã xét nghiệm DNA rồi, kết quả là nó không có quan hệ huyết thống với con.”

Mẹ Chương choáng váng.

Lúc này Từ Chiêm Nhu ở một bên cũng sửng sốt.

Cô ta hiểu được một thông tin, đó là Chương Bách Ngôn và Lục U đã làm chuyện vợ chồng, tính thời gian thì là lúc ở trên đảo.

Cô ta đột nhiên không chịu nổi. Giọng cô ta khàn đặc, gần như cuồng loạn: "Chương Bách Ngôn, anh thà chạm vào cô ta chứ không chịu động vào tôi? Tôi đã đính hôn với anh, tôi là bà

Chương tương lai, nhưng anh lại để tôi sống như góa phụ!"

Làm sao cô ta có thể chịu đựng được, người đàn ông này hoàn toàn phớt lờ cô ta.

Cô ta chỉ cảm thấy mình giống như một chú hề. Chương Bách Ngôn không hề bị lay động.

Anh nhìn vẻ mặt điên cuồng của Từ Chiêm Nhu, dừng một chút, sau đó lấy chỉ phiếu ra và viết một dãy số.

Tám tỷ, mua tám năm thanh xuân của Từ Chiêm Nhu.

Từ Chiêm Nhu nhìn mẹ Chương.

Mẹ Chương do dự. Bà ta từng rất thưởng thức Từ Chiêm Nhu, nhưng kể từ khi biết cô ta lăng nhăng bên ngoài thì tóm lại vẫn cảm thấy khó chịu. Có ai muốn con trai mình bị cắm sừng đâu, thế nên lúc này bà ta vẫn im lặng.

Chương Bách Ngôn than nhẹ: "Chia tay trong vui vẻ đi! Tôi chưa bao giờ thích cô, bản thân cô cũng luôn biết điều đó. Giữa chúng ta, không ai phụ ai, cũng không ai có lỗi với đối phương."

'Từ Chiêm Nhu cúi đầu nhìn tờ chỉ phiếu.

Một lúc lâu, cô ta mới rưng rưng nước mắt: “Được! Trái lại tôi muốn xem anh làm cách nào để giành lại Lục U. Ngoài ra, yêu cầu cuối cùng của tôi, tôi muốn lấy 2% cổ phần của tập đoàn Bách Ưu, không quá đáng chứ."

Chương Bách Ngôn từ chối.

"Tôi không thể chia cổ phần cho cô được. Tôi sẽ cho cô thêm hai tỉ nữa."

Mẹ Chương cảm thấy cho quá nhiều, quá hào phóng: "Bách Ngôn!"

Chương Bách Ngôn lại cảm thấy mọi chuyện có thể giải quyết là tốt nhất... Có thể Từ Chiêm Nhu không yêu anh nhiều như cô ta nghĩ, chỉ là cô ta không cam lòng, chỉ là cái giá chưa đủ.

'Từ Chiêm Nhu nhận lấy tờ chỉ phiếu.

Cô ta rời đi mà không hề ngoảnh lại, sự kiêu ngạo của cô ta đã sụp đổ sau

khi biết Chương Bách Ngôn xảy ra quan hệ với Lục U... Cô ta cần tìm những người đàn ông khác để chứng minh sự quyến rũ của mình.

Cô tin rằng mình có thể sống một cuộc sống tốt hơn dù không có Chương Bách Ngôn.

Trong căn hộ chỉ còn lại hai mẹ con.

Mẹ Chương ngồi cạnh Chương Bách Ngôn, hạ giọng: "Bách Ngôn, bây giờ con có thể nói sự thật với mẹ. Đứa trẻ đó có phải là con của con không?"

Chương Bách Ngôn nhắm mắt lại: "Không phải! Đứa trẻ là... của Diệp Bạch."

Mẹ Chương nửa tin nửa ngờ.

Một lúc sau, bà ta không khỏi lẩm bẩm: “Rõ ràng nó rất giống con, hơn nữa Diệp Bạch có dòng máu ngoại lai, đứa bé kia lại không nhìn ra chút nào. Bách Ngôn, con đừng lừa mẹt”

Cuối cùng Chương Bách Ngôn không thể chịu đựng được nữa.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement