Cô lại giấy giụa nhưng không thể thoát ra, thế là ngửa đầu nhìn anh, cô hỏi: “Anh ly hôn với tôi, không phải là muốn tôi cân nhắc việc ở bên Chương Bách Ngôn sao? Diệp Bạch, chúng ta đã ly hôn, chẳng lẽ tôi nói với anh ta cái gì còn phải báo cáo cho anh sao?”
Ánh mắt của Diệp Bạch lo lắng: “Anh không có ý này!”
Lục U cụp mắt cười khẩy: “Vậy anh có ý gì? Diệp Bạch, đừng có lại biểu hiện dáng vẻ rất quan tâm tôi, nếu như anh quan tâm sẽ không đối xử với tôi như vậy! Anh ở chung với cái người tên Gina kia, thì không suy nghĩ đến cảm nhận của tôi, như bây giờ tính là gì đâu!”
Người để ý nhất sẽ tổn thương mình nhiều nhất.
€ó lẽ chính là tâm trạng lúc này của Lục U.
Chương Bách Ngôn xem mắt, có lẽ rất nhanh sẽ kết hôn, cô hoàn toàn có thể nói với Diệp Bạch... Có lẽ Diệp Bạch sẽ nói rằng vậy chúng ta hãy ở bên nhau đi! Thế nhưng là như thế, cô sẽ khó xử biết bao nhiêu !
Lúc ấy, khi họ ở bên nhau tốt đẹp bao nhiêu.
Bây giờ liền khó xử bấy nhiêu.
Lục U vẫn giấy dụa, thấp giọng nói: “Giữa chúng ta, thực ra không có liên quan đến Chương Bách Ngôn.”
Cô không muốn khóc vì anh. Thời điểm cô khóc vì tình yêu đã qua lâu rồi,
Nhưng nhìn thấy Diệp Bạch, kiểu gì cô cũng sẽ khóc, Lục U không cho phép mình như thế này.
Cô giấy dụa thoát khỏi anh, sau khi đi vài bước, cô trông thấy Gina. Cát Na trẻ đẹp, mặc chiếc đầm dự tiệc màu trắng.
Cô quay đầu lại, nhìn thấy Diệp Bạch... Trên người anh mặc một bộ âu phục đen trắng cổ điển, vô cùng đẹp trai.
Rất xứng đôi với Gina.
Lục U rũ mắt, cười rất nhạt...
Chỉ là lúc này tựa như gió nhẹ mây bay, duy trì không được bao lâu, vào trong thang máy cô vẫn không kiềm chế được, từ từ ngồi xổm xuống, bởi vì quá khó chịu, cô xuất hiện triệu chứng nôn khan.
Đến lầu một, thư ký vừa vặn đến.
Cô ấy bị dọa sợ: “Tổng giám đốc Lục, cô bị sao vậy, tôi dẫn cô đi bệnh viện nha
Lục U vịn vách thang máy, nhẹ nhàng lắc đầu: “Tôi không sao! Tôi ra ngoài hóng gió liền khoẻ.”
Thư ký vội vàng đỡ cô ra ngoài.
Gió đêm thổi qua, bên trong mát mẻ còn mang theo một dòng khí lạnh, Lục U nhẹ nhàng ôm lấy bản thân... Cô giương mắt, đã thấy một tòa nhà lớn cách đó không xa.
'Tầng cao nhất chính là tầng cô từng sống.
Bây giờ ở phía trên, không có đèn sáng... Lục U yên lặng nhìn.
Lúc lâu sau, cô hỏi thư ký bên cạnh: “Cô biết vừa nhìn đã yêu và lâu ngày sẽ yêu, cái nào sẽ khó quên hơn?”
Thực ra trong lòng cô biết đáp án.
Cô với Chương Bách Ngôn thích rồi yêu, bắt đầu từ tình yêu của một cô gái. Nhưng tình cảm của cô với Diệp Bạch, là phụ nữ với người đàn ông. Thanh xuân tốt nhất của cô, thuộc về Chương Bách Ngạn.
Nhưng tình cảm khắc cốt ghi tâm của cô, là dành cho Diệp Bạch... Chỉ là, anh từ bỏ mà thôi.
Đêm nay, Lục U trở về, khó chịu một đêm.
Thư ký mời Hoäc Kiều đến, suốt một đêm, Hoắc Kiều mắng Diệp Bạch... Có lẽ cũng chỉ có người thân trong gia đình mới có thể biết được trong lòng của Lục U nghĩ đến ai.
Qua đêm nay, Lục U khôi phục bình thường.
Giống như chưa từng xảy ra.
Một tuần sau, Chương Bách Ngôn của Công ty Khoa học Kỹ thuật Bách Ưu đính hôn, đối tượng là người đi du học về, chính là người con gái lần trước anh ta và Lục U nhắc đến, ảnh cưới của hai người, rất xứng đôi!
Lục U yên lặng nhìn, lòng rất bình tĩnh.
Biệt thự cô ở trên đồng cỏ, sau mùa hè này cơ thể của cô tốt hơn một chút, nhưng bác sĩ nói cô còn phải tĩnh dưỡng thật tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!