Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Lục U im lặng nhìn một lát, giao hoa cho người giúp việc: “Cô xử lý một chút đi!”

Người giúp việc biết tâm tư của cô.

Vì thế cười nói: “Đúng lúc tôi thích mùi hương này, thích hợp để trong phòng tôi. Người giúp việc cầm hoa đi.

Lục Thước thu hồi ánh mắt, giơ tay chỉnh lại cà vạt rồi hỏi em gái mình: “Thật sự không tha thứ cho Diệp Bạch à? Thật ra em và anh ta tập trung lại có hai vấn đề, một là tại sao anh ta muốn đề nghị chia tay với em, việc này rất dễ hiểu, chính là do anh ta mong Tiểu Lục Hồi có thể ở cùng với bố ruột của mình! Vấn đề thứ hai, anh cảm thấy điểm quan trọng chính là thân phận của Gina, anh từng điều tra lúc Diệp Bạch rơi xuống biển, bố của Gina đã cứu anh ta.”

Lục U còn chưa nói gì, Lục Thước lại nói:

“Về việc này, em có thể tự hỏi thử Diệp Bạch, em có thể hỏi anh ta có thích Gina hay không, em hỏi anh ta xem hai người họ có mờ ám hay không, có từng hôn chưa hay thậm chí là từng lên giường chưa... Người trưởng thành rồi, cái gì cũng có thể hỏi!”

Lục Thước nói xong, vỗ nhẹ vai em gái: “Nếu như không có, em còn có thể cân nhắc anh ta! Nếu như có, em cũng không cần phải đau khổ vì anh ta, nên thế nào thì thế đó... Chúng ta nên đi về phía trước thì cứ tiếp tục đi về phía trước.”

Lục U lộ vẻ xúc động: “Anh trai!”

Lục Thước giơ tay, khế chạm vào mái tóc đen của cô, giọng nói đè xuống thật thấp: “Anh luôn cảm thấy, Diệp Bạch ở tuổi này hẳn là đã rất chín chắn đối với tình cảm rồi!”

Công ty anh còn có việc nên rời đi trước.

Lục U đứng đó rất lâu...

Chương Bách Ngôn đính hôn, mời rất nhiều bạn học.

Đương nhiên Lục U không đi.

Ngược lại Từ Chiêm Nhu cố ý tới tìm Lục U một lần, có lẽ là không cam lòng. Lục U gặp mặt cô ta trong một quán cà phê .

Từ Chiêm Nhu có hơi gầy hơn trước kia, trang điểm cũng xinh đẹp hơn... Nghe nói gần đây tìm được người đàn ông có tiền hơi lớn tuổi, chỗ ở không tệ, chuyện tốt cũng sắp tới.

Từ Chiêm Nhu nói đủ loại chuyện của chồng sắp cưới, Cuối cùng, Lục U cười hời hợt: “Chúc mừng cô!”

Một tiếng nhẹ nhàng bình thản đó làm cho tất cả ưu việt của Từ Chiêm Nhu đều hóa thành con số không, cô ta cẩn thận nhìn Lục U trước mặt, rõ ràng là đã đánh mất hôn nhân nhưng trông cô lại rất tốt... Cơ thể có hơi kém nhưng phần khí chất kia lại không thay đổi chút nào, sự tự tin của gia đình danh giá mang lại.

Từ Chiêm Nhu cười gượng, cô ta cúi đầu khuấy cà phê, trong chốc lát lại nói ra mục đích tới thật sự.

Giọng cô ta trầm thấp: “Vợ tương lai của Chương Bách Ngôn, gia cảnh rất tốt nhưng vẫn kém xa cô, tôi thật không hiểu rõ ràng hai người... Vì sao không bên nhau? Nếu như cô ở bên anh ấy, tôi còn có chút chịu thua.”

Những lời vớ vẩn này, nghe một chút coi như xong.

Lục U không hề động lòng, cô cúi đầu cười nhẹ: “Nếu như tôi thật sự ở bên anh ta, cô sẽ không nói như vậy, cô sẽ không cam lòng, sẽ nói anh ta tìm ai cũng tốt hơn tìm tôi.”

Từ Chiêm Nhu nghẹn lời.

Lục U ngước mắt, cô nhìn bầu trời bên ngoài, phút chốc mỉm cười: “Buông bỏ thôi! Cô và anh ta đều phải kết hôn, còn có gì không buông xuống được chứ, đều đã đến tuổi này rồi.”

Từ Chiêm Nhu nhìn cô chằm chằm hồi lâu, cuối cùng cầm túi xách lên, ảm đạm rời đi.

Lục U yên tĩnh uống hết nửa cốc cà phê.

Cô ốm hai tháng, rất lâu rồi không uống cà phê, hiếm khi uống một cốc nên cảm giác rất tốt.

Mới bước ra khỏi quán cà phê, một người đứng trước cửa. Diệp Bạch.

Cả người anh chỉn chu, áo sơ mi trằng với quần tây màu xám đậm, ôm lấy cơ thể gầy gò thon dài của anh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement