Lục u không trả lời ngay.
Anh lại hỏi, giọng điệu gay gắt hơn khi nãy: ‘Vi muốn lên giường với anh, hay là muốn ăn đồ anh nấu?”
Lục u ngước mắt, hỏi lại: “Anh muốn nghe câu trả lời nào?”
Cuối cùng anh vẫn bước vào phòng, cúi người hôn cô, giọng nói khàn đi: “Anh chỉ muốn nghe em nói muốn ở bên anh, sổng cùng anh”
Anh hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như sứ của cô.
Hôn từ cái cằm thon gầy lên má, sau đó đến sống mũi thanh tú thẳng tắp, cuối cùng chiếm lấy môi cô.
Bàn tay anh cũng bắt đầu lần mò vào trong quần áo.
Lục u không từ chối anh, nhưng khi anh nhẹ nhàng kéo chiếc quần nhỏ dưới lớp áo xuống, cô ôm lấy cổ anh, giọng nói mềm mại mà dịu dàng hiếm thấy, cô hỏi anh: “Vậy còn anh thì sao, Diệp Bạch, anh có muốn sống cùng tôi không? Anh đã chuấn bị kỹ chưa?”
Ngón tay cô thon dài, gõ nhẹ vào ngực anh: “Vị trí này của anh có còn trống không?”
Ánh mắt Diệp Bạch hơi trầm xuống: “Nơi này của anh không có người nào khác!”
Lục U cũng nhìn anh chăm chú.
Đột nhiên khựng lại như vậy, hai người cũng không có tâm trí làm tiếp nữa.
Diệp Bạch kéo cô ngồi dậy, dẫn cô đến phòng ăn để ăn tối, khi ăn Diệp Bạch hỏi về Tiểu
Lục Hồi… Vẻ mặt Lục u bình tĩnh, cũng không nói quá nhiều, Diệp Bạch liền nhận ra cô đã hiểu mối quan hệ này thành ra thế nào.
Chắc là cô xem anh thành bạn tình rồi!
Ánh đèn vàng rực trong phòng ăn thật ấm áp, nhưng trong lòng Diệp Bạch lại lạnh như băng, có điều anh vẫn không nói gì, chỉ gắp cho cô thêm một ít đồ ăn, giọng điệu cũng rất dịu dàng: “Ăn như thế sao mà no được? Em ăn thêm chút nữa đi.”
Dưới ánh đèn, vẻ mặt Lục u rất hời hợt.
Cô hoàn toàn phủi đi sự ngây ngô của khi xưa, trở thành một người phụ nữ trưởng thành.
Diệp Bạch không khỏi nhìn thêm vài lần.
Anh nhớ tới cuộc vui vẻ đêm đó, với anh mà nói, cảm giác lúc đó thật thoải mái… Bởi vì anh được làm với người phụ nữ mà mình yêu, nhưng anh không rõ Lục u cảm thấy thế nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!