Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Vẻ mặt của Lục u trở nên hoảng hổt, cô có thể cảm giác được cơ thể của minh đang khát vọng anh.

Nhưng lại nghĩ rằng phụ nữ nên biết rụt rè một chút.

Lúc này, áo khoác và khăn quàng cổ của cô đã bị Diệp Bạch cởi bỏ, tiện tay ném lên đầu ghế sô pha, cô mặc một bộ váy len màu đen ở bên trong, trên vai có một lớp ren mỏng, lộ ra làn da trắng trẻo tinh khiết.

Diệp Bạch nhịn không được, hôn lên nơi đó.

Cô chịu không nối mà cong cả người lên, máu tóc đen nhẹ nhàng lướt qua tay vịn sô pha, rơi xuống sàn nhà lát gỗ sồi trắng.

Lúc tình hình càng ngày càng nghiêm trọng, Lục u nhẹ nhàng kéo lấy mái tóc đen của anh.

Giọng nói khàn đặc, lẩm bấm: “Ăn cơm trước di!”

Ánh mắt của Diệp Bạch trở nên thâm sáu, đột nhiên anh bắt lấy tay cô sờ nơi đó của anh. Thậm chí anh còn hỏi câu hỏi mà những người đàn ông thường xuyên thích hỏi đố, Lục u cảm thấy vô cùng thẹn thùng, có đánh chết cũng không chịu nói.

Diệp Bạch dựa sát bên cổ cô, khẽ cười một tiếng.

Anh bắt được tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve, hơi thở tràn ngập quyến luyến.

Chờ đến khi anh ổn định, anh hôn cô một cái: “Anh đi nấu ăn! Đế dì mang nguyên liệu nấu ăn tới đây trước đã!”

Hai người ở một chỗ tất nhiên sẽ ăn cơm Tây.

Diệp Bạch nướng sườn heo Bỉ, còn có Pizza Đức, canh đuôi bò kiểu Pháp… Anh còn làm luôn cả đồ uống Lục u thích, chờ đến khi anh làm xong thì dùng khay bưng ra phòng khách, thấy Lục u đang tựa trên ghế sô pha ngay trước cửa sổ sát đất.

Tuyết vẫn rơi bên ngoài.

Cô tựa lưng vào sô pha, ánh mặt trời bên ngoài chiếu sáng, cho nên lúc cô nghiêng người, ngay cả hàng mi cũng có thể nhìn được rõ ràng

từng sợi.

Diệp Bạch không làm phiền cô.

Anh bày cơm xong rồi mới đi tới, yên tĩnh ôm chặt lấy vòng eo nhỏ của cô: “Đang nhìn gì vậy?”

Lục u không hề cử động .

Giọng nói của cô có hơi khàn: “Diệp Bạch, vừa rồi lúc tuyết vừa mới rơi, mặt trời còn xuất hiện trong một lát nữa.”

Diệp Bạch nhìn chằm chằm vào góc mặt của cô.

Lục U quay đầu, cũng nhìn anh chăm chú… Thật lâu sau anh cúi đầu tiếp tục hôn cô một lát, giọng nói nghẹn ngào: “Vậy thì ăn cơm trước, chờ nát nữa chúng ta xem cùng nhau, có lẽ vẫn có thể nhìn thây.”

Nhưng sau khi cơm nước xong, anh dọn dẹp chén bàn.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement