Sau đó, cô nhẹ nhàng hôn Tiểu Lục Hồi: “Chú đi nước ngoài rồi, chúng ta về nhà vài ngày nhé.”
Trẻ con chóng quên.
Có lẽ sẽ làm ầm ĩ một thời gian, nhưng cô nghĩ, sau vài tháng con bé sẽ quên chuyện này thôi.
Tiểu Lục Hồi ngoan ngoãn mặc quần áo, rửa mặt đánh răng sạch sẽ, rồi được vú em dẫn đến bàn ăn sáng. Lục u bắt đầu dọn đồ, cô không thu dọn gì nhiều, chỉ mang theo đồ quan trọng… Những món khác thì bỏ đi!
Một tiếng sau, cô dắt Tiểu Lục Hồi rời khỏi căn hộ.
Khác với lần trước, lần này cô nhất quyết rời đi, không có bất cứ lưu luyến nào.
Giống như tình cảm của cô đối với Diệp Bạch.
Cuối cùng cũng kết thúc!
Diệp Bạch gấp gáp bay đi nước ngoài.
Chuyến bay hạ cánh, khi ngồi trên xe, anh
cầm di động suy nghĩ có nên gọi cho Lục u không, cho dù cô quay lại với Chương Bách Ngôn, nhưng những lời anh nói tối hôm qua quả thật rất khó nghe.
Bọn họ không nên kết thúc như vậy.
Nhưng anh không gọi cho Lục u được, cô đã cho sổ điện thoại của anh vào danh sách đen.
Zalo cũng vậy.
Diệp Bạch cúi đầu nhìn di động, tâm trạng bỗng chốc trở nên tồi tệ, còn tệ hơn khi biết tin Lục u mang thai.
Anh suy nghĩ rồi tìm Lục Huân.
Cho dù thế nào, anh muốn đảm bảo Lục u không có việc gì mới yên tâm.
Lục Huân nghe máy, vẫn chưa biết chuyện của họ.
Nhưng ngay khi nghe Diệp Bạch nói đang ở nước ngoài, cô ấy liền không đồng ý: “Diệp Bạch, anh cứ mãi không chịu đưa ra quyết định như vậy thì có ngày anh và Lục u sẽ kết thúc thôi!”
Diệp Bạch im lặng một lúc rồi tắt điện thoại.
Bên kia đầu dây, Lục Huân cầm di động vẫn chưa lấy lại tinh thần thì đã bị chồng cô ấy lấy điện thoại.
Lục Thước vừa xem lịch sử cuộc gọi vừa lẩm
bẩm: “Diệp Bạch, cuộc trò chuyện 2 phút 14 giây.”
Nói xong, liền bày ra vẻ mặt muốn đòi bồi thường.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!