Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Cô ngước mắt nhìn anh, vẻ mặt có phần khó xử và chán nản... Nhưng chính trong một gia đình như vậy, cô mới không thể lựa chọn cuộc sống như mình mong muốn.

Chương Bách Ngôn nhìn cô chằm chằm.

Anh đi tới, cầm lấy điện thoại di động trong tay cô nói với bố Tần ở bên kia, giọng điệu khá cung kính: “Bố đừng lo, chuyện này con sẽ giải quyết! Đúng vậy, Tần Dụ đã bình tĩnh lại, vợ chồng chúng con sẽ cùng tiến cùng lùi... Vâng, con sẽ nhanh chóng sắp xếp chuyện lần trước bố nói với con, sẽ không để bố chờ quá lâu!"

Đầu dây bên kia, bố Tân lại nói điều gì đó. Chương Bách Ngôn cúp điện thoại...

Tần Dụ là phụ nữ, phụ nữ thì sẽ luôn nhạy cảm. Cô hỏi anh: "Bố em nhờ anh làm chuyện gì?"

Chương Bách Ngôn trả lại điện thoại cho cô.

Đôi mắt đen của anh nhìn cô thật lâu, cuối cùng chỉ nói một câu: “Tân Dụ, đôi khi biết nhiều cũng không phải là chuyện tốt. Anh giấu em chuyện của Lý Nhàn là sai, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ đến việc ngoại tình với cô ấy sau khi kết hôn... Còn bố em, anh nghĩ trong giới thượng lưu này, người đàn ông nào cũng có thể có một câu chuyện, hoặc có lẽ mẹ em không biết, hoặc có thể mẹ em biết nhưng không muốn đâm thủng tầng giấy cửa sổ đó. Dù sao nhà họ Tân là gia đình trí thức, không thể để mất danh dự được.”

Nói xong, anh bước vào phòng thay đồ.

Ngày hôm qua xảy ra chuyện như vậy, đương nhiên anh không thể trông chờ vợ mới cưới sế sắp xếp cuộc sống thường ngày cho mình. Chương Bách Ngôn mở tủ lấy ra bộ quần áo mình muốn mặc, nhưng vừa mặc quần vào thì Tân Dụ từ bên ngoài đi vào.

Sắc mặt cô hơi tái nhợt.

Sau khi đi vào, cô đóng cửa lại, đứng sau khung cửa nhìn anh chằm chằm, nhẹ nhàng hỏi: "Bố em đang giấu em điều gì? Ông ấy nhờ anh giúp gì?"

Chương Bách Ngôn mặc áo vào.

Lúc cài cúc áo, anh suy nghĩ một chút rồi nói với cô: “Em phải chuẩn bị tinh thần. Tân Dụ, bố em... kỳ thực có một đứa con riêng, năm nay mới tám tuổi, không thể tiếp tục trì hoãn việc học tiểu học nữa. Ông ấy nhờ anh tìm quan hệ để cho đứa bé một thân phận, dù trong chuyện này ông ấy cũng phải cho mẹ em mấy phần thể diện."

Con riêng tám tuổi!

Cô có một cậu em trai mới tám tuổi...

Tần Dụ sao có thể chịu đả kích như vậy, cô cảm thấy thật hoang đường. Một người đàn ông chính trực như bố cô vậy mà lại nuôi phụ nữ và sinh con ở bên

ngoài.

Chương Bách Ngôn không nói với cô rằng người phụ nữ đó còn nhỏ hơn Tân Dụ hai tuổi.

Lông chưa mọc đủ mà đã chạy theo bố Tần rồi.

Anh đã từng nhìn thấy người này, dịu dàng như nước, dáng vẻ như em gái nhà bên, rất ngoan ngoãn nghe lời... Cô ta luôn đi bên cạnh bố Tần Dụ không nói một lời, bộ dạng coi đàn ông là trời.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement