Xe dừng ở tầng dưới của tập đoàn Bách Ưu, đang lúc chuẩn bị xuống xe, Tân Dụ đột nhiên nói: "Thật ra tên của tập đoàn Bách Ưu là sự kết hợp của Chương. Bách Ngôn và Lục U nhỉ. Lúc đó khi sáng lập tập đoàn này, anh đang nhớ cô ấy đúng không? Chương Bách Ngôn, anh đã thích cô ấy như vậy, anh có thể giữ cô ấy trong tim cả đời, em thực sự không bận tâm. Nhưng... anh lại dùng cách như:
vậy để huỷ diệt sự yêu thích của em."
Khi tình yêu của cô trở nên không đáng một đồng, cô dùng tình yêu này để kiếm lấy tương lai cho đứa con trong bụng mình.
Tân Dụ từ chủ nghĩa lãng mạn đến hiện thực chỉ trong hai ngày.
Chương Bách Ngôn không phủ nhận.
Anh nhẹ nhàng nói xin lỗi với cô, đôi mắt Tân Dụ nóng bừng nhưng vẫn không khóc... Khóc cái gì chứ? Đứa con trong bụng cô sắp có 51% quyền thừa kế cổ phần, trị giá hàng trăm tỷ. Người làm mẹ như cô cũng quý nhờ con, còn gì nữa mà buồn phiền.
Đây là ước mơ của rất nhiều người trong cuộc đời này.
Có điều đó không phải giấc mơ của Tần Dụ, cô cảm thấy mình thật đáng thương.
Khi bọn họ đến phòng họp, luật sư đã đến từ lâu, chuẩn bị tài liệu theo lời dặn dò của Chương Bách Ngôn. Ngoài dự đoán của Tân Dụ, quyền thừa kế Bách Ưu... Nói thẳng ra, di chúc của Chương Bách Ngôn được chia thành ba phần.
Đứa con hợp pháp của bọn họ chiếm 51%.
Lục Hồi, con của Lục U, chiếm 30%.
19% còn lại được Chương Bách Ngôn để lại cho Tân Dụ, vợ hợp pháp của anh.
Tần Dụ lẳng lặng nhìn.
Cô biết đây là Chương Bách Ngôn đền bù cho cô, bởi vì anh không thể yêu cô, vì ngày cưới đã xảy ra chuyện như vậy, sau này có thể anh sẽ phải dây dưa với người tên Lý Nhàn đó.
Thế nên, đây là sự đền bù.
Tân Dụ không từ chối, nhưng khi ký tên, hai mắt cô lại nóng rát. Cô biết mình đang ký cái gì, cô biết mình đã bán đi tình cảm và cuộc hôn nhân của chính bản thân.
Ký xong, những ngón tay mảnh khảnh của cô khẽ run lên.
Chương Bách Ngôn lặng lẽ nhìn cô.
Gò má dịu dàng của cô khiến anh nhớ đến lần Tết Nguyên Đán anh đưa cô về nhà và xảy ra quan hệ... Sau đó, khi anh chọc giận cô, cô trở về nhà, anh chạy đến nhà họ Tân và đưa thuốc cho cô.
Vào thời điểm đó, tình cảm của bọn họ thực sự rất tốt.
Lúc đó Tần Dụ rất đáng yêu.
Phụ nữ khi được thích, được yêu đều rất đáng yêu... Toàn thân có một cảm giác mềm mại khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Chương Bách Ngôn muốn nắm tay cô.
Chợt cửa mở, nữ Giám đốc quan hệ công chúng bước vào. Cô ta đi tới trước mặt Chương Bách Ngôn, thấp giọng nói: "Tổng Giám đốc Chương, buổi họp báo. sắp bắt đầu rồi, ngài và bà Chương chuẩn bị sẵn sàng đi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!