Đêm 30.
Ôn Noãn nhận được pháo hoa đẹp nhất.
Trong sân nhà họ Hoắc, Hoắc Minh bắn rất nhiều pháo hoa...
Hoắc Minh Châu cầm một cây pháo nhỏ chạy quanh anh, khuôn mặt xinh đẹp rạng ngời.
Mà khuôn mặt đẹp trai của Hoắc Minh tràn đầy niềm vui, khiến người ta tim đập thình thịch.
Tiếng chuông nửa đêm vang lên.
Ôn Noãn nhận được điện thoại của anh, anh nói: “Ôn Noãn, năm mới vui vẻ.”
Ôn Noãn tựa vào bên cửa sổ.
Cô nhìn chằm chằm vào màn đêm, trong lòng tràn đầy sự dịu dàng: “Em cũng chúc anh năm mới vui vẻ!”
Bọn họ đều không cúp điện thoại, thỉnh thoảng trò chuyện với nhau...
Ôn Noãn có thể nghe thấy âm thanh bên kia.
Cô thậm chí còn nghe được tiếng Cố Trường Khanh đang nói chuyện, nhưng lúc này thể xác và tinh thần của cô đều bị Hoắc Minh chiếm giữ, đến cùng thì đã không thể chứa ai được nữal
Hai giờ sáng, giọng Hoắc Minh vẫn vang lên cùng cô đi vào giấc ngủ.
Ôn Noãn mơ màng nghĩ.
Năm nay thật đẹp!
Mùng bốn tết.
Hoắc Minh tới đón Ôn Noãn, đương nhiên vợ chồng Ôn Bá Ngôn đồng ý.
Ôn Noãn ngồi lên xe, nhẹ nhàng cởi áo khoác: “Đi đâu?”
Một tay Hoắc Minh cầm tay lái, nghiêng người nhìn cô.
Năm mới, bên trong Ôn Noãn mặc một chiếc váy lông cừu màu đỏ, lộ ra chút da thịt trắng như tuyết, đặc biệt đẹp mắt.
Giọng Hoắc Minh hơi khàn: “Rất đẹp!”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!