Mẹ Khương nghe thấy rồi.
Hoắc Kiều gọi một tiếng 'Lan Thính, có thể thấy hai vợ chồng đang rất mặn nồng, người mẹ chồng như bà ấy cũng mừng.
Mẹ Khương đã thích Hoắc Kiều ngay từ lúc đầu.
Đợi khi mẹ con thân nhau,
Bà Khương bế Tiểu Khương Sanh, thấp giọng nói: 'Dạo này sức khỏe ông cụ không được tốt, ông ấy cứ mong ngóng con và Lan Thính về đấy! Mẹ với bố con bảo ông cụ gọi điện gọi các con về, nhưng ông cụ không chịu, ông bảo sợ làm ảnh hưởng đến công việc của các con."
"Ông cụ bảo, ông ấy không có gì đáng ngại, ông chỉ mong các con hòa thuận vui vẻ."
Chung quy, mẹ Khương vẫn có chút đa cảm.
Bệnh tình của ông cụ Khương không được lạc quan cho lắm, có lẽ đã là chuyện suốt nửa năm nay rồi, theo lý mà nói ông cụ cũng chỉ hy vọng cháu trai có thể ở bên cạnh mình, nhưng Lan Thính...
Chồng bà ấ làm ông cụ có tiếc nuối.
kiếm được ít hay nhiều cũng không sao, không được:
Ông cụ nghe thấy câu này, thế là chửi ầm lên.
Ông cụ nói: "Anh làm bố giỏi thật đấy! Chính mình nhát gan thì cũng thôi đi, anh còn bảo Lan Thính làm con rùa rụt cổ giống anh! Đàn ông thì phải có nhiệt huyết, anh kêu nó về giữa chừng, đừng nói là tôi.... đến vợ nó cũng coi thường nó."
Những lời này, bà Khương không tiện nói trước mặt Hoắc Kiều.
Bà ấy đưa Hoắc Kiều đi thăm ông cụ.
Ông cụ bệnh nặng, bác sĩ khuyên ông điều trị bằng hóa chất, nhưng ông cụ
Khương từ chối, ông cụ bảo mình lớn tuổi rồi, ông ấy không muốn chịu cái đau này nữa, ông ấy muốn ra đi một cách toàn vẹn, đẹp đẽ.
Hoắc Kiều đưa Tiểu Khương Sanh sang, ông cụ đang nằm trên ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Nghe thấy tiếng động, ông cụ Khương mở mắt ra. "Kiều Kiều về rồi đấy à!" Hoäc Kiều bế Tiểu Khương Sanh đi tới, sau đó cô cầm lấy tay ông cụ, rồi dịu
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!