Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Cô lạnh nhạt nói: “Nhóm khách hàng của trung tâm âm nhạc chúng ta rất cao cấp, tôi chuẩn bị bố trí một địa điểm đặc biệt để tổ chức một buổi triển lãm ô tô và cậu sẽ là người phụ trách hạng mục này... Đương nhiên danh tiếng của chúng ta chưa cao, có thể người ta sẽ không chịu hợp. tác với chúng tai”

Chu Mộ Ngôn ném tập tài liệu đi. Cậu ta nhai kẹo cao su, hừ nhẹ: “Trước đây thì để tôi bán cà phê, giờ lại cho tôi đi bán xe, có phải sau này cô sẽ kêu tôi đi bán thân luôn không?”

Ôn Noãn hờ hững nói: “Với tính tình này của cậu mà cũng hầu hạ được người khác sao?”

Con sói nhỏ nhảy dựng lên, muốn thể hiện ngay tại chỗ cho cô xem.

Ôn Noãn không quan tâm tới cậu ta.

Con sói nhỏ ngượng ngùng nói: “Cô nói xem cô có chán không! Đã một tuần rồi mà vẫn còn nhớ thương tên họ Hoắc kia? Tôi nói cho cô biết, nếu cô đã được nếm qua hương vị của cỏ non như tôi đây, bảo đảm cô sẽ lập tức buông bỏ được anh ta... Đàn ông già thì có gì tốt, còn không biết có được không kia kìa!”

Ôn Noãn vẫn lạnh lùng thản nhiên: “Xem xong tài liệu đi, ngày mai đưa cậu đi xã giao! Biết chơi golf chứ?”

Con sói nhỏ khua khoảng đôi chân dài.

Ôn Noãn ném ra một câu: “Không biết thì lập tức đi học đi!"

Con sói nhỏ mềm nhữn nằm nhoài ra: “Golf là hoạt động thể thao của người cao tuổi, ông đây còn trẻ như vậy!”

Ngày hôm sau, Ôn Noãn đưa Chu Mộ Ngôn đến sân golf.

Đối phương là tổng đại lý BMW toàn quốc, Tổng Giám đốc Từ.

Một người đàn ông trung niên không có sở thích nào khác ngoài chơi golf và uống rượu.

Ôn Noãn đưa theo con sói nhỏ cùng đi chơi. Tổng Giám đốc Từ rất tán thưởng cô, nhưng vẫn giữ thái độ hoài nghỉ đối với hạng mục kia, dù sao ông ấy cũng biết con sói nhỏ đi bên cạnh cô, đứa con trai bảo bối của Tổng Giám đốc Chu thành phố HI

Không đáng tin cậy cho lắm!

Tổng Giám đốc Từ đánh một gậy, cười ha ha nói: “Tổng Giám đốc Ôn chơi không tồi nhỉ, chắc chắn từng được cao thủ hướng dẫn đúng không?”

Ôn Noãn hơi sửng sốt.

Cô biết chơi golf là nhờ Hoắc Minh dạy cho, anh chơi rất giỏi, cô không ngốc nên cũng học được kha khá.

Bây giờ Tổng Giám đốc Từ vừa nhắc tới, Ôn Noãn cười ảm đạm: “Vâng, chỉ là học phí rất cao!”

Tổng Giám đốc Từ là người thông minh, không tiếp tục hỏi thêm.

Hai người chơi khá hợp, nhưng Ôn Noãn có thể nhận ra Tổng Giám đốc Từ không có nhiều ý định, cô nghĩ có thể sau này sẽ không chắc chắn có được cơ hội hợp tác.

Cô đã đặt chỗ cho bữa tối tại một câu lạc bộ thương vụ.

Trên bàn rượu Tổng Giám đốc Từ nói rất nhiều, cũng thích mời rượu người khác.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement