Tháng bảy đầu hạ, trời nóng ngày dài.
Hoắc Minh dắt chó đi dạo một vòng đã đổ mồ hôi, nhưng vẫn quyết định tắm cho Tiểu Bạch trước.
Con chó đứng trên bãi cỏ xanh mướt, nhe răng cười toe toét.
Vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ.
Hoắc Minh võ võ mông con chó để nó tự chơi, còn mình thì đi vào gian chính.
Phòng khách im lặng, Ôn Noãn đang ngồi làm việc.
Hoắc Minh không chịu, cả người đầy mồ hôi bước tới, hơi nghiêng về phía trước gặm nhẹ vào làn da nơi cổ của cô, răng nanh nghiến trên da thịt: "Tổng Giám đốc Ôn bận quá nhỉ!"
Ôn Noãn giương mắt, chỉ thấy khuôn mặt anh tuấn của anh.
Hoắc Minh đóng tài liệu lại giúp cô: "Nghỉ ngơi một chút đi"
Ôn Noãn còn chưa kịp nói gì, anh đã đứng dậy đi lên tầng hai, vừa cởi cúc áo vừa lắc lắc những giọt nước trên mái tóc ướt, bộ dáng tùy ý khi ở nhà kia cực kỳ gợi cảm!
Ôn Noãn nhìn đến ngẩn người.
Một khoảng sân rộng xanh mướt màu cỏ, một chú chó nhỏ, một anh chủ đẹp trai... Là cảnh tượng mà trước đây cô từng khát khao vô số lần, đang hiển hiện trước mắt cô, thế nhưng cô đã không còn rung động nữa!
Hoäc Minh tắm xong đi xuống lầu, thấy Ôn Noãn đang cầm cốc cà phê, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Dáng vẻ của cô, như thể chỉ là đang chuyển nơi làm việc mà thôi!
Anh không uốn nắn cô làm gì, dù sao đã lâu rồi bọn họ không ở cạnh nhau, trong lòng cô rất bài xích anh. Chỉ là ban ngày có lạnh nhạt đến mấy đi chăng nữa, ban đêm vẫn sẽ ngủ chung một giường mà thôi, đây là điều Hoắc Minh cực kỳ chắc chắn.
Đêm cuối tuần, thích hợp để triền miên. Nhưng hai người bọn họ đều lần lượt tăng ca, Tiểu Bạch chẳng còn vui vẻ bừng bừng như khi nãy nữa, hai ông bà chủ
đều còn đang làm việc.
Một người ở trong phòng sách, một người thì ngồi ngay trong phòng khách.
Đêm khuya, Hoäc Minh đi ra khỏi phòng sách.