Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Ba năm sau.

Ôn Noãn và Khương Sinh đi ra khỏi sân bay.

Ở lối ra, Chu Mộ Ngôn đung đưa đôi chân dài, thấy hai cô đi ra, cậu ta lập tức tháo kính râm xuống, ôm lấy Khương Sinh rồi hôn cô ấy một cái thật mình.

Mặt Khương Sinh lập tức đỏ lên. Ôn Noãn bất lực.

Khương Sinh mới 19 tuổi, Chu Mộ Ngôn đúng là cầm thú mài

Mấy năm nay, trung tâm âm nhạc cơ bản được giao cho Chu Mộ Ngôn, dù sao cũng nhờ gen của Chu Truyền Nhân, Chu Mộ Ngôn đã mở rộng trung tâm đến thành phố H, làm cho nó lên như diều gặp gió.

Thường xuyên qua lại, cậu ta đã lừa gạt bắt được Khương Sinh.

Sau khi Khương Duệ biết, cậu ta đã đánh cho thiếu niên xinh đẹp Cho Mộ Ngôn đến thừa sống thiếu chết! Sau đó vượt quá dự đoán của mọi người, sau khi Chu Mộ Ngôn và Khương Sinh quen nhau, bọn họ không uống rượu, không đi bar nữa, hoàn toàn là bạn trai ngoan.

Khương Sinh sông ở Thụy Sĩ, mỗi tháng cậu ta đều qua đó.

Ôn Noãn quay về thành phố B, chủ yếu là vì vết thương ở chân của dì Nguyễn tái phát, cần được điều trị ở thành phố B.

Cô đầu tư vào mấy nhà hàng Pháp, thỉnh thoảng lại đến đó chơi đàn.

Một người phụ nữ xinh đẹp, thành thục lại độc lập về kinh tế đương nhiên có rất nhiều người theo đuổi.

Nhưng Ôn Noãn không có cảm giác...

Tập đoàn Tây Á.

Tòa nhà cao 68 tầng, tầng cao nhất là văn phòng của Tổng Giám đốc.

Hoắc Minh ngồi ở chiếc bàn làm việc bằng gõ, cúi đầu phê duyệt tài liệu, ánh sáng từ cửa sổ sát đất ở sau lưng chiếu vào người anh, khiến anh trông ba chiều hơn, đẹp trai như thần.

Thư ký Trương mở cửa đi vào.

Cô ấy nhìn thấy cấp trên của mình, cô ấy cảm tháng trời cao đã quá hào phóng với anh.

Người đàn ông đã bước sang tuổi 33, đó là độ tuổi khiến người ta thưởng thức, đâu đâu cũng bộc lộ vẻ quyến rũ của người đàn ông trưởng thành, những người phụ nữ muốn có quan hệ với Tổng Giám đốc Hoắc xếp hàng từ thành đông đến thành tây.

Thư ký Trương nhẹ nhàng đặt một cái túi giấy màu da bò xuống.

Hoắc Minh dừng bút lại, cầm lên mở ra xem. Thư ký Trương khẽ ho một tiếng: “Ôn Noãn đã quay về!” Hoắc Minh khẽ giật mình.

Anh ngước mắt lên nhìn thẳng vào thư ký Trương, giọng nói hơi khô khốc: “Cô ấy về rồi sao?”

Thư ký Trương rất áp lực nên ừm một tiếng: “Đúng vậy, cô ấy về rồi! Vì chân dì cô ấy bị thương, có thể sẽ ở lại thành phố B một thời gian ngắn.”

Hoắc Minh không hỏi gì nữa.

Anh mở túi giấy màu da bò ra.

Bên trong có một xấp ảnh chụp, đều là Chu Mộ Ngôn và Ôn Noãn, mặc dù không thân mật lắm nhưng cũng đủ khiến anh ghen tị.

Anh biết, mỗi tháng Chu Mộ Ngôn đều đến Thụy Sĩ.

Còn ba năm nay, anh không đến đó dù chỉ một lần.

Bởi vì Hoắc Tây nên anh không thể đi được, anh cũng không dám đến đó làm phiền cô!

Trong ba năm này, anh chỉ có thể giải nỗi nhớ của mình qua những bức ảnh, thế nhưng lần nào cũng có Chu Mộ Ngôn... Còn có em gái Khương Duệt! (Khương Sinh: tôi không xứng có tên sao?”

Thư ký Trương có thể nhìn ra cấp trên của mình đang ghenIl

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement