Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Trong phòng ngủ chính, Hoắc Minh đứng bên cửa sổ hút thuốc, trong phòng ngủ quanh quẩn một mùi thuốc lá nhàn nhạt.

Anh vẫn mặc bộ quần áo lúc trước, chỉ là hơi nhăn nhúm.

Điều này khiến Ôn Noãn nhớ lại chuyện vừa mới xảy ra, tình trạng của cô rất tệ, mà anh lại quần áo chỉnh tề, chỉ cởi mỗi áo sơ mi và thắt lưng.

Dù ít dù nhiều cô cũng cảm thấy khó mà chịu đựng nổi.

Chuyện sinh hoạt vợ chồng như vậy hoàn toàn không còn sự thân mật như lần đầu của hai người.

Hoàn toàn không có một chút tình cảm nào, chỉ là công cụ để trút bỏ cảm xúc của anh!

Ôn Noãn im lặng nhìn anh hồi lâu, đi tới bàn trang điểm chăm sóc da. Mấy năm nay, bất kể có xảy ra chuyện gì, cô cũng không bỏ qua việc này, vậy nên làn da của cô vẫn mềm mại mịn màng.

Đêm lạnh như nước, gió thổi vào phòng ngủ, Ôn Noãn hắt xì một cái.

Hoäắc Minh nghe tiếng liền dập thuốc lá, đóng cửa sổ lại.

Anh chăm chú nhìn Ôn Noãn.

Cô đang dưỡng da, áo tắm khẽ mở rộng, thoa kem dưỡng lên người.

Nhìn từ phía sau, bờ vai và lưng của cô trắng như tuyết, đôi chân thon dài tới mức trông không có vẻ gì là đang mang thai, có lẽ vì vừa được đàn ông yêu thương, toàn thân cô ửng lên một màu hồng nhạt, vô cùng hấp dẫn.

Thực ra vừa rồi anh cũng đã có một trải nghiệm rất tốt với cơ thể của cô.

Cô đang mang thai...

Anh vẫn luôn cố kiềm chế, chỉ làm hai lần đã dừng lại!

Trong trí nhớ của Hoắc Minh, đây chính là lần đầu tiên của anh, cảm giác không tệ, đặc biệt là những lúc cô khóc lóc nói không muốn thực sự vô cùng quyến rũ, khiến người đàn ông tiếp tục bắt nạt cô...

Anh cho rằng chất lượng cuộc sống hôn nhân của họ hẳn là không tệ.

Dù sao đàn ông cũng là động vật có giác quan, đôi khi tình dục quan trọng hơn tình cảm rất nhiều.

Hoắc Minh tự nhận mình không phải Liêu Hạ Huệ, anh đã nếm thử cô một lần thì sẽ có lần thứ hai, nhưng anh cũng biết để người phụ nữ tình nguyện làm với mình, anh cần phải trả giá một chút.

Ví dụ như nếu anh luôn không về nhà, cô không thể nào cho anh sắc mặt hòa nhã được.

Hoắc Minh dựa bên cạnh tường, giọng hơi trầm xuống: “Tôi nhớ Hạ Như Lâm là người của tôi!”

Động tác trên tay Ôn Noãn khựng lại một chút.

Một lát sau, cô cười nhạt: “Đúng vậy, anh muốn chuyển anh ta đi sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement