Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Nhưng anh không yêu, bọn họ cũng chỉ là cặp vợ chồng cùng nhà khác ngỏ, bây giờ cũng không cần giả bộ nữa...

Hoắc Minh cảm thấy thoải mái!

Anh chỉ nghĩ rằng, hôn nhân vẫn nên đơn giản một chút, ví dụ như cùng nhau nuôi dạy con cái, ví dụ như cuối tuần hai người tắt đèn cùng nhau làm tình mấy lần...

Nói về chuyện tình cảm thật sự rất mệt mỏi!

Nhưng anh biết rõ, Ôn Noãn không chỉ đơn giản nổi cáu với anh, cô thật sự rất nghiêm túc.

Khi anh đi xã giao về, phần lớn cô đều không ở nhà.

Giúp việc nói cô qua đêm lại nhà họ Hoắc để tiện chăm sóc hai đứa trẻ!

Ngay cả khi ở nhà, cô cũng không chịu ngủ chung giường với anh...

Một tuần sau, công ty Anh Kiệt!

Trong phòng làm việc rộng lớn, Hoắc Minh lặng lẽ ngồi ở đó, ngón tay giữa thon dài nâng cằm lên...

Thư ký Trương nói chuyện công việc xong, cô ấy mỉm cười: “Ngày mai là thứ bảy, luật sư Hoắc, chúc anh cuối tuần vui vẻ!”

Hoắc Minh tỉnh táo lại, miễn cưỡng nở nụ cười.

Thư ký Trương đang định đưa ra một số đề nghị nhằm làm tăng tình cảm vợ chồng, cửa văn phòng nhẹ nhàng đẩy ra, một bóng dáng mảnh khảnh từ bên ngoài bước vào, tuổi cô ta còn trẻ, dáng vẻ cũng tinh khiết, chính là thực tập sinh Sở Liên.

Hoắc Minh nhíu mày.

Thư ký Trương hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Sở Liên giơ hộp bánh nhỏ trong tay lên, hơi nhút nhát nói: “Luật sư Hoắc, hôm nay là sinh nhật của tôi! Đây là bánh ngọt tôi tự tay làm, muốn mời ngài ăn thử...”

Hoắc Minh liếc nhìn thư ký Trương.

Thư ký Trương nhận lấy đặt lên trên bàn làm việc: “Có lòng!”

Sở Liên cũng không rời đi, cắn môi, dáng vẻ đáng thương động lòng người: “Thật ra... Mấy đồng nghiệp có tổ chức tiệc sinh nhật cho tôi, luật sư Hoắc, thư ký Trương, tôi muốn mời hai người đến tham gia!”

Trong lòng thư ký Trương thầm mắng: Em gái trà xanh này!

Hoắc Minh trực tiếp từ chối: “Không cần! Đúng rồi, lần sau không được tự tiện vào phòng làm việc của tôi!”

Thật sự cô ta có một khuôn mặt giống Kiều An, hơn nữa cô ta còn đang câu dẫn anh!

Thế nhưng, Hoắc Minh lại không hề có dục vọng với Kiều An thì huống chỉ là cô gái nhỏ trước mặt này! Anh chỉ là... Kiều An đã chết, nhìn thấy một người như thế nên anh có hơi thương cảm! Anh chỉ hy vọng một cô gái như vậy sẽ đi đúng con đường.

Mặc dù Ôn Noãn làm loạn với anh kịch liệt, anh vẫn không sa thải cô ta!

Hoặc Minh từ chối khiến Sở Liên xấu hổ vô cùng.

Cô ta như sắp khóc: “Luật sư Hoắc, thật ra tôi không có ý gì khác!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement