"Đúng vậy! Là tôi sắp xếp đấy!"
"Sở Liên không chịu lấy hai trăm ngàn của anh, vậy mà chớp mắt một cái đã chạy sang chơi với Diêu Tử An, nghe nói hai tiếng được hai mươi ngàn! Cô ta dựa vào khuôn mặt giống Kiều An của mình!"
"Để đến khi xuất hiện trước mặt anh, cô ta vẫn là dáng vẻ trong sạch thanh cao!"
Ánh mắt Hoắc Minh có chút xa lạ. Anh chẳng quan tâm Sở Liên leo lên giường ai, anh chỉ biết trong khoảnh khắc này, tự tôn một người đàn ông của anh bị Ôn Noãn chà đạp không còn chút gì!
Anh lạnh giọng nói: "Ôn Noãn, anh đáng giá thấp em rồi"
Ôn Noãn nhẹ rũ mắt: "Tôi còn quay lại cảnh của Diêu Tử An và Sở Liên này, anh có muốn xem không?”
Cô thật sự chọc giận anh rồi!
Hoắc Minh kéo cô thẳng ra ngoài, đi đến bãi đậu xe. Vừa vặn gặp được Sở Liên.
Vẻ mặt Sở Liên như thể thỏ nhỏ hoảng loạn, cực kỳ hoảng hốt, tròng mắt rưng rưng vội vàng giải thích theo bản năng: "Luật sư Hoäc, không phải như anh thấy đâu!"
Hoắc Minh còn chẳng thèm nhìn cô ta...
Anh kéo tay Ôn Noãn, ném vào trong xe.
Cơ thể thon dài của anh bao lấy người cô, ngay khi còn ở trong bãi đậu xe, anh lột chiếc váy lông cừu của cô ra, kéo xuống tận hông, tức giận tùy ý vuốt ve chơi đùa: "Bà
Hoắc, em thật sự có bao nhiêu gương mặt đây!"
Hôm nay cô hẹn anh uống cà phê, làm anh mừng như điên.
Anh cứ tưởng cô đã nghĩ thông suốt rồi, muốn bắt đầu lần nữa với anh, lại không ngờ cô sẽ làm ra loại chuyện này.
Thế mà dám hợp tác với tên cặn bã Diêu Tử An!
Thứ Hoắc Minh muốn là một cô vợ dịu dàng mềm mại, chứ không phải là một bà chủ thích gây chuyện như thế này.
Anh bỗng dừng động tác...
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!