Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Ôn Noãn cảm thấy hơi mệt mỏi.

Đêm khuya, cô từ từ lên lầu.

Cô ly hôn với Hoắc Minh, nhưng vì hai đứa trẻ mà anh vân luôn có mặt ở khắp nơi, trong cuộc sống của cô vẫn tràn ngập hình ảnh của anh, chỉ là không còn giống với trước đây.

Ít nhất sẽ không còn những chuyện linh tinh rối loạn ảnh hưởng tới cô nữa.

Ôn Noãn vào phòng ngủ chính, cởi quần áo chuẩn bị đi tắm.

Nhưng cô lại phát hiện ra, bên cạnh gối của mình đang đặt một nhánh hồng Champagne.

Đây là thói quen của Hoắc Minh, mỗi sáng sớm khi đi chạy bộ anh sẽ hái một bông hoa, đặt bên gối của cô để đến khi cô tỉnh giấc sẽ nhìn thấy, những giọt sương sớm còn đọng lại trên đó luôn khiến cô nhớ tới một đêm cá nước thân mật hôm trước...

Ôn Noãn nhặt cành hồng kia lên, trong lòng ẩm ướt.

Rõ ràng anh đã không còn nhớ rõ, làm như vậy là có ý

Tập đoàn Tây Á. Hiện giờ hoạt động của tập đoàn đã đi vào ổn định, Ôn

Noãn rảnh rỗi hơn một chút, cô làm một sân golf trên tầng cao nhất.

Khi rảnh rỗi không có việc gì làm Ôn Noãn sẽ chơi hai ván.

Đang nghỉ ngơi, trợ lý đi tới nhẹ giọng nói: “Cô Phương muốn gặp cô, cô có gặp không ạ?”

Nữ hoàng điện ảnh Phương Nghiên?

Ôn Noãn nhấp một ngụm nước, mỉm cười: “Tôi cứ tưởng cô ấy không bao giờ muốn gặp lại tôi nữa!”

Trợ lý Từ cười nói: “Cô ấy có thể đi xa đến mức này, chắc chắn thông minh hơn mấy ngôi sao nhỏ tuyến mười tám kia rất nhiều, hơn nữa cũng phải biết co biết duỗi!”

Ôn Noãn gật đầu: “Để cô ấy vào đi” Một lúc sau, Phương Nghiên bước vào.

Cô ta không dẫn theo người đại diện, chỉ tới một mình, trong tay còn xách thêm một hộp bánh ngọt nhỏ.

Ôn Noãn nhìn chiếc bánh trong tay cô ta, nhẹ nhàng cười: “Tôi không đầu tư vào mảng điện ảnh và truyền hình, có phải cô Phương đây niềm nở với sai người rồi không?”

Phương Nghiên rất biết điều, hôm nay cô ta giản dị khác thường.

Cô ta đặt một cái phong bì lên bàn: “Trong này có năm tấm vé hạng đầu tiên, Tổng Giám đốc Ôn có rảnh thì tới cổ vũ tôi nhé!”

Ôn Noãn không từ chối ngay lập tức.

Cô đứng dậy đi về phía sân golf, Phương Nghiên sửng sốt một chút rồi thức thời theo sát phía sau.

Đánh được mấy gậy, cô ta khen ngợi: “Kỹ thuật của Tổng Giám đốc Ôn tốt quái”

Ôn Noãn ngắm nghía cây gậy golf màu trắng trong tay, mỉm cười: “Lần đầu tiên tôi chơi golf là do Hoắc Minh dạy đấy”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement