Ôn Noãn lần đầu tiên gặp cô ấy, thật sự xa lạ.
Bầu không khí có phần vi diệu.
Hoäc Minh tự nhiên có thể cảm nhận bầu không khí hiện tại, phía trước có đèn đỏ nên xe dừng lại, anh nhẹ nhàng vuốt ve vô lăng, nhìn vào gương chiếu hậu, vừa lúc chạm mắt với Ôn Noấn.
Đôi mắt cô trong veo.
Đây là dáng vẻ mà anh chưa từng thấy.
Hoắc Minh rung động, nở ra nụ cười nhẹ......
Anh có khí chất tốt, đẹp trai nên khi cười như vậy, Ôn Noãn lập tức đỏ mặt.
Minh Châu không cẩn thận nhìn thấy cảnh này.
Cô ấy rất tự hào, anh trai cô thật lợi hại
Nửa tiếng sau, xe dừng lại dưới căn hộ của Hoắc Minh, trong lúc Hoắc Minh đi đỗ xe, Minh Châu đưa Ôn Noãn lên lầu.
Cửa căn hộ mở ra, thấy ngay được một chiếc bình hoa màu xanh được đặt trên kệ tủ lối vào.
Trong bình cắm một vài bông hồng trắng.
Nhìn vào bên trong, căn hộ được trang trí theo phong cách Baroque, cây đàn dương cầm của vua Louis II...... Không biết tại sao, trái tim Ôn Noãn bỗng nhiên đập nhanh.
Quá quen thuộc!
Cảnh tượng này thực sự quá quen thuộc, giống như đời trước cô đã sống ở đây vậy.
Những thứ này, đều là thứ cô thích. Là ngôi nhà cô hằng mơ về.
Ôn Noãn bỗng quên hết mọi thứ xung quanh, cô cầm lòng không được mà vuốt ve chiếc bình.
"Em có thích nó không?" Sau lưng truyền đến âm thanh của người đàn ông. Ôn Noãn giật mình.
Cô quay đầu nhìn Hoắc Minh, vẻ mặt thản nhiên của anh mang theo cảm giác khó lường.
Đôi mắt đen, nhìn thẳng vào cô.
Hai chân Ôn Noãn liền khẽ run.
Từ trước đến giờ cô không thích nói dối, cô thành thật nhẹ giọng nói: "Tôi thích phong cách trang trí này! Nó rất quen thuộc, giống như là tôi đã nhìn thấy trong giấc mơ vậy."
'Trên mặt cô hiện vài phần mê mang và bối rối.
Hoắc Minh rất muốn ôm cô vào lòng, nhưng vẫn chưa đến lúc.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!