Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Ôn Noãn ngồi trong thư viện.

Ngoài nhan sắc hoàn mỹ ra còn có vẻ năm tháng tĩnh lặng.

Đinh Tranh đã từng có đàn ông.

Gô ta tinh tế nhận ra được Ôn Noấn không giống nhau!

Trước kia, dù Ôn Noãn xinh đẹp nhưng chỉ là một con bé ngây thơ thôi, nhưng bây giờ nét mặt của cô lại có thêm sự quyến rũ của người phụ nữ... Là bởi vì Hoắc Minh sao?

Nghĩ đến người đàn ông anh tuấn sang trọng kia, cả người Đinh Tranh nóng lên.

Cô ta ghen đến đỏ mắt. Đúng lúc này, Ôn Noãn ngước mắt lên nhìn cô ta.

Vì chuyện của Bạch Vi, hai người đã hoàn toàn đối lập, Ôn Noãn cũng không để ý đến cô ta.

Cô tiếp tục đọc sách.

Đỉnh Tranh muốn tiến lên phía trước, nhưng bốn vệ sĩ đứng dậy ngăn cô ta ngay lập tức.

Ánh mắt xung quanh nhìn vào.

Đinh Tranh khó chịu đến cùng cực, nghiến răng nghiến lợi: “Ôn Noãn, cô đúng là giỏi thật đấy!” Nói xong cô ta quay đầu rời đi.

Ôn Noấn nhìn bóng lưng của cô ta rồi tiếp tục cúi đầu đọc sách.

Sau khi Đinh Tranh rời đi thì cô ta gọi điện thoại cho Diêu Tử An: “Anh đang ở đâu?”

Bởi vì cô nên Diêu Tử An đã chia tay với Bạch Vĩ, vì tức giận nên ngữ điệu chắc chắn cũng không tốt: “Ông đây đang ở đâu thì liên quan gì đến cô! Đinh Tranh, tôi đã nói rõ ràng với cô rồi.”

Đinh Trang cụp mắt cười nhạt: “Gặp nhau một lần đi!”

Diêu Tử An do dự.

Cuối cùng, hắn vẫn gặp Đinh Tranh, địa điểm là ở một khách sạn năm sao.

Sau hai lần làm, Diêu Tử An đi tắm rửa rồi mặc áo tắm dựa vào ghế sofa hút thuốc, sắc mặt rất khó coi.

Đinh Tranh cười lạnh.

Cô ta hiểu rõ suy nghĩ của hắn, hắn vẫn chưa hết hy vọng với Bạch Vi nhưng lại nhịn không được sự quyến rũ của cơ thể.

Sâu trong lòng, cô ta thấy khinh thường hắn!

Nhưng cô ta đang có chuyện muốn nhờ Diêu Tử An nên quấn khăn tắm dựa vào vai hắn, hơi thở như hoa lan.

“Cơ hội biểu diễn độc tấu ở lễ kỷ niệm ngày thành lập trường là một dịp xuất hiện rất hiếm có.”

Diêu Tử An im lặng hút thuốc.

Thật ra Đinh Tranh cũng không rõ liệu hắn có làm xong bỏ đấy hay không, nhưng cô ta không còn cách nào khác, chỉ có thể tìm đến hẳn.

Thật lâu sau đó, Diêu Tử An bóp rơi điếu thuốc.

Hắn cười nhạt: “Hôm nay cô cố gắng như vậy, tôi cũng nên giúp cô! Nhưng Đỉnh Tranh, cô không biết giới thượng lưu của thành phố B. Dù nói là mọi người đều quen biết nhau, nhưng thật ra thân phận không giống nhau! Ví dụ như nhà họ Hoắc thật ra là gia đình có chống đỡ, cô chưa từng thấy cảnh tượng nhà họ Hoắc à, người muốn xin được giúp đỡ xếp thành hàng dài... Bây giờ cô còn muốn tôi cướp đồ từ tay Hoắc Minh, cô thấy tôi sống thoải mái quá rồi hay sao?”

Đinh Tranh không tin lắm.

Diêu Tử An đứng dậy cởi áo tắm, bắt đầu mặc quần áo.

Hắn đứng bên cạnh không để ý nói: “Nói thế này đi, trong đám người vai dưới, chưa ai dám gây sự với Hoắc Minh cả.”

Hơn nữa...

Diêu Tử An cân nhắc: Hắn luôn cảm thấy Hoắc Minh gần đây không giống như lúc trước lắm.

Hắn vỗ khuôn mặt của Đinh Tranh rồi để lại một xấp tiền mặt.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement