Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Anh cười nhạt: “Có câu đàn bà chửa ngu ba năm, sao em lại thông minh thế chứ? Nhất định đã trung hòa với chỉ số thông minh của anh rồi.”

Nói xong, anh sờ bụng Ôn Noãn. Cô vừa xấu hổ vừa tức giận: “Đang nói chuyện tử tế đó!”

Hoắc minh thu tay lại, trầm ngâm một lát rồi nói: “Đinh Tranh mua chuộc một thợ điện, nhưng chập tối hôm nay người đó đã chết rồi, bị giết lúc quan hệ.”

Tuy kiên cường, nhưng khi nghe thấy chuyện này, Ôn Noãn vẫn không rét mà run.

Cô khẽ nhíu mày lại: “Đinh Tranh gầy thế, dù là lúc đàn ông không đề phòng thì muốn đối phó với đàn ông cũng không phải chuyện dễ dàng, chắc chắn còn có thủ đoạn.”

Ánh mắt Hoắc Minh sáng lên.

Suy nghĩ của Ôn Noãn rất giống anh.

Cảm giác tâm linh tương thông này quá tuyệt vời, không cần phá hỏng.

Ôn Noấn đang định nói nữa, chuông điện thoại của Hoắc Minh lại reo lên. Anh liếc thấy số điện thoại của thám tử nên không tránh Ôn Noãn, nhận luôn. Người bên kia hạ thấp giọng, nói: “Đã kiểm tra được rồi, trong dạ dày người đó có thuốc, có lẽ là thuốc độc chí mạng! Nếu không, một người đàn ông trưởng thành cường tráng không thể bị một người phụ nữ hạ gục được.”

Hoắc Minh cúp điện thoại.

Anh nhìn Ôn Noãn, mặt cô đầy vẻ suy tư.

“Nghĩ gì vậy? Hồi hồn đi!” Hoắc Minh bóp mặt cô.

Ôn Noãn lẳng lặng nhìn anh.

Cô chậm rãi nói: “Em đang nghĩ, việc Cố Trường Khanh xảy ra tai nạn có khi nào cũng không phải tình cờ không? Liệu Đinh Tranh có dở trò gì không?”

Ánh mắt Hoắc Minh hơi nóng lên, nhưng anh không tiếp lời.

Ôn Noãn không chịu nổi ánh mắt đó, mở miệng trước: “Tại sao anh nhìn em thế?”

“Em xinh!” Hoắc Minh nói xong thì cười, dịu dàng nói tiếp: “Cũng chẳng sợ anh ghen.” Ôn Noãn nhẹ nhàng tựa vào lòng anh.

Bàn tay anh tự nhiên che trên bụng cô, trong thời tiết lạnh giá này, tay anh ấm áp rất thoải mái. Ôn Noãn không cần làm gì hết, giao tất cả cho Hoắc Minh.

Gô dịu dàng nói: “Trong bụng em có con của anh, anh còn ghen cái gì!” Hoắc Minh cười nhạt.

Anh tì cằm trên đầu cô, nói: “Chỉ cần nghĩ đến những chuyện vô liêm sỉ anh làm trước đây, anh lại không thể không lo lắng cho được, sợ em sẽ bỏ anh!”

Ôn Noãn cũng khế cười.

Đến khi buồn ngủ, cô nói: “Chiều nay cô Hồ có gọi tới, nói rằng Cố Hi Quang sẽ phẫu thuật lần thứ hai! Minh, em định đi thăm cậu ấy!”

Hoắc Minh không hề phản đối. Dù Cố Hi Quang thích Ôn Noãn, nhưng cậu cũng đã cứu cô thật.

Anh muốn đi theo.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement