Xe phía sau điên cuồng bấm còi, Ôn Noãn tỉnh táo lại, đỏ mặt đẩy anh ra.
Ngón tay thon dài của Hoắc Minh vuốt ve môi cô, anh khàn giọng nói: 'Bọn họ ghen tị với anh!"
Ôn Noãn: ...
Hoắc Minh mỉm cười khởi động xe.
Về đến nhà thì trời đã khuya, Ôn Noãn đến thăm bọn trẻ trước.
Hoắc Minh pha trà gừng cho cô.
Sau khi làm xong, cô đã ngồi trong phòng sách, bật máy tính xem tài liệu.
Hoắc Minh đặt trà gừng xuống, hôn lên khóe miệng cô: “Mấy đứa nhỏ ngủ rồi à?”
Nghĩ đến mấy đứa bé mềm mại kia, trái tim Ôn Noãn cũng mềm đi. Cô ừ một tiếng, vừa uống trà gừng vừa tiếp tục xem tài liệu.
Hoắc Minh có chút đau lòng.
Anh cúi xuống ôm cô từ phía sau, gặm phần thịt mềm mại sau tai cô: “Vậy Tổng Giám đốc Ôn cũng để đứa trong bụng nghỉ ngơi nhé?”
Anh gọi cô là Tổng Giám đốc Ôn luôn mang theo ý nghĩa kỳ lạ. Trong lòng Ôn Noãn biết anh vẫn còn băn khoăn về Cố Vân Phàm!
Cô ngẩng đầu nhìn anh: "Thực sự để ý như vậy sao? Vậy em sẽ không liên lạc với cậu ta nữa."
Hoắc Minh tin tưởng cô, cũng không muốn tỏ ra rụt rè. Anh thưởng thức đôi †ai trắng nõn của cô, giả vờ không thèm để tâm: “Chỉ là một thằng nhóc thôi, anh không để vào mắt!”
Lời này nghe kiểu gì cũng thấy chua chua.
Ôn Noãn cười nhạt không nói, uống trà gừng rồi chuẩn tiếp tục xem tài liệu.
Hoắc Minh luôn muốn chứng tỏ mình hấp dẫn hơn đàn ông trẻ tuổi nên một tay bế cô đi vào phòng ngủ, Ôn Noấn nhanh chóng vòng tay qua cổ anh: “Em có chính sự mà.”
Hoắc Minh hôn cô: "Bà Hoäc, việc của anh cũng là chính sự!"
Ôn Noãn không thể làm gì được anh.
Cô dứt khoát ngoan ngoãn phục tùng. Gả cho anh đã lâu, cô biết rõ anh thích nhất điều gì... cho nên bầu không khí rất tốt.
Hoắc Minh chỉ để lại một chiếc đèn ngủ. Anh rất dịu dàng, không nóng nảy, Ôn Noãn phải thừa nhận cô rất hưởng thụ.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!