Ôn Noãn đi qua giúp cô xếp quần áo, mỉm cười: “Sắp. kết hôn đến nơi rồi, còn lo lắng nhiều như vậy? Yên tâm...
Chị sẽ nói với Hoắc Minh.”
Minh Châu đơn thuần nói: “Chị đừng lừa em! Chị sẽ nói với anh trai đất!"
Ôn Noãn cười: “Mấy ngày nữa có giải đua F1, chị dẫn em đi xem.”
Cô ấy ở trước mặt Minh Châu, lấy điện thoại gọi cho Hoắc Minh.
Trong điện thoại, Hoắc Minh lại đồng ý. Anh nói: “Để Minh Châu đi với em đi!”
Vì thế, Minh Châu đi theo sau Ôn Noãn, đi đến tiệm cà phê.
Đinh Tranh và Bạch Vi đã đến trước.
Hai cô gái trái ngược nhau, hai bên đều không bằng mặt, nhất là Bạch Vi.
Ôn Noãn đến cùng Minh Châu, tâm trạng Bạch Vi mới tốt hơn một chút.
Mục tiêu của Đinh Tranh chính là Ôn Noãn.
Cô ta đính thân kéo ghế cho Ôn Noãn, thái độ rất mềm mỏng: “Mang thai rồi, cơ thể có nặng nề không?”
“Vẫn ổn!” Ôn Noãn cười nhạt. Bạc Vi rất bội phục cô.
Đinh Tranh chính là tử địch, mà Ôn Noãn đối mặt với cô †a lại có thể cười được như vậy!
Lúc này, Đinh Tranh nhìn Minh Châu không được tự nhiên lắm: “Ôn Noãn, cô vẫn không yên tâm về tôi, còn cố ý đưa người đến, sợ tôi làm gì bất lợi với cô?”
Minh Châu muốn lên tiếng.
Ôn Noãn khẽ ngăn lại, cô ấy cười ung dung: “Là ý của Hoắc Minh! Thế nào, Đinh Tranh cô từng suy nghĩ đến chuyện gây bất lợi cho tôi sao?”
Đỉnh Tranh không biết tiếp lời thế nào.
Cô ta có ý muốn lấy lòng Ôn Noãn, nhưng đối phương lại không nhận lấy.
Như vậy cũng đúng, nếu Ôn Noấn dứt khoát tỏ ý tốt với cô ta, như vậy mới kỳ lạ.
Phu nhân nhà giàu mà, dù sao cũng có chút kiêu ngạo.
Đinh Tranh gọi nhân viên phục vụ đến: “Uống cà phê gì? Vẫn uống Mandailing?”
Ôn Noãn còn chưa nói.
Minh Châu đã lên tiếng: “Nước suối đi! Chị dâu tôi mang thai rồi!”
Nhân viên phục vụ rời đi.
Đinh Tranh cười theo: “Xin lỗi, tôi quên mất! Ôn Noãn, bụng cô chắc được năm tháng rồi nhỉ!"
Ôn Noãn ừ một tiếng. Đinh Tranh thấp giọng: “Trước kia tôi cũng từng có thail Tôi cũng từng làm mẹ rồi.”
Bạch Vi không nhịn được nữa. Cô ấy đứng lên chỉ vào Đỉnh Tranh, mắng: “Cô còn có mặt mũi nói đứa nhỏ! Đinh Tranh, nếu không phải năm đó do một tay cô gây ra, thì tôi cũng không đến nỗi náo loạn với Diêu Tử An rồi!”
Đinh Tranh ý tứ liếc nhìn cô ấy: “Bây giờ cô không hạnh phúc sao?”
“Đây là hai chuyện khác nhau có được không?”
Lồng ngực Bạch Vi phập phồng: “Cô lừa Diêu Tử An, có lỗi với tất cả mọi người, kết quả thì sao, sinh ra đứa nhỏ không biết là chó hay mèo, cô xứng đáng với ai? Cò nữa, đứa nhỏ kia thì sao, cô vứt bỏ hay là bóp chết rồi?”
Sắc mặt Bạch Vi trắng nhợt.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!