Xã giao một lát, Ôn Noãn nhìn chăm chú vào hai người đàn ông phía trước, nghiêng người nói với Đinh Tranh: "Ông Cố ở thành phố H”
Đỉnh Tranh cũng nhìn thấy.
Nhưng cô ta không ngờ Cố Vân Phàm cũng tham gia bữa tiệc này.
Bình thường cậu ta lưu manh, nhưng đêm nay lại mặc đồ rất nghiêm túc, trên mặt cũng thu liễm sự không đứng đắn, rất có phong thái tinh anh khiến Đinh Tranh không khỏi động tâm.
Quả nhiên cô ta không nhìn lầm.
Ông Cố ở thành phố H và bố của Chu Mộ Ngôn làm ăn qua lại rất nhiều.
Ôn Noãn là con gái nuôi của ông Chu, nên đương nhiên là bọn họ quen biết nhau.
Ông Cố nhìn Ôn Noãn vô cùng thân thiết: "Ôn Noãấn cũng tới đây, chú nghe lão Chu nói cháu mang thai, không ngờ còn ra ngoài tham gia hoạt động, sức khỏe thế nào rồi, lão Chu rất nhớ cô con gái này!"
Ôn Noãn cười nhạt: "Khá tốt ạ!”
Ông Cố lại nói thêm vài câu khách sáo rồi xoay người nói với Cố Vân Phàm: "Đây là con gái bác Chu của con nhận nuôi, rất biết làm ăn, hơn nữa cũng có thể làm chị của con, bình thường con đi theo học hỏi nhiều một chút, không nên suốt ngày đắm mình trong đám phụ nữ, người cũng phế đi!"
Ánh mắt Cố Vân Phàm rất sâu.
Cậu ta không thèm để ý cười cười: "Tôi có lòng muốn học, nhưng chưa chắc chị Ôn Noãn đã muốn dạy đâu!"
Lời trêu chọc như vậy, làm sao Ôn Noấn lại không nghe ra chứ?
Cô rất bình tĩnh mỉm cười, nghiêng người giới thiệu Đinh Tranh với ông Cố: "Chú Cố, đây là giám đốc Đinh, bạn học thời đại học của cháu, bây giờ đang làm trong ngành điện ảnh và truyền hình, làm rất tốt!"
Đỉnh Tranh không có tiếng tăm gì.
'Thân phận của ông Cố như vậy, vốn không muốn phản ứng lại.
Nhưng ông ta nể mặt Ôn Noãn nên vẫn bắt tay với Đinh Tranh.
Ôn Noãn nói thêm một câu: "Bây giờ cô ấy là bạn gái của Vân Phàm.”
Ông Cố kinh ngạc, bởi vì giám đốc Đinh trước mặt nhìn thế nào cũng đã ngoài ba mươi, mà Vân Phàm mới hơn hai mươi tuổi... Ông ta không thích nên cười nhạt tỏ thái độ.
Đinh Tranh không khỏi thấy hơi gấp gáp.
Ôn Noấn lại cười nhạt: "Vân Phàm tuổi còn trẻ, lòng không ổn định, có không ít bạn gái, vậy nên Đinh Tranh cũng đã chịu không ít ủy khuất!"
Ông Cố vừa nghe đã yên tâm. Một trong những bạn gái, vậy là tốt rồi!
Đinh Tranh khổ nỗi không có cơ hội biểu hiện bản thân, cũng may có Ôn Noãn ở đây.
Ôn Noãn nói chuyện với ông Gố, rất thân thiết, cô nói: “Giám đốc Đinh cố ý quay một bộ phim thương mại về chủ đề đua xe, muốn Vân Phàm làm nam chính, chú Cố... Cháu rất coi trọng thị trường này, đang định đầu tư đây.”
Ông Cố mất con, rất thích người con một này.
Vân Phàm không chịu kinh doanh.
'Tạm thời hồi tâm cũng là tốt.
Vẻ mặt ông Gố dịu dàng, vỗ vỗ vai Ôn Noãn: "Ôn Noãn, cháu chịu giúp chú Cố chăm sóc Vân Phàm, chú cảm ơn cháu.”
Ôn Noãn cười nhẹ: "Đây đều là công lao của giám đốc Đinh ạ!” Đinh Tranh được cô nâng lên, mỉm cười đúng lúc.
Ông Cố cuối cùng cũng chịu nhìn cô ta, thuận miệng hỏi: "Chuẩn bị quay khi nào thết Vậy phải chú ý an toàn đấy.”
Ôn Noãn đứng trước mặt ông Cố, chỉ dăm ba câu đã nâng Đinh Tranh lên cao. Bộ phim này không quay không được. Quay xong, cô ta sẽ có cơ hội bước vào cửa lớn nhà họ Cố. Nhưng Đỉnh Tranh không nỡ tự bỏ tiền ra, vốn khởi động ít nhất là ba trăm triệu.
Lỡ như không kiếm được tiền!
Đỉnh Tranh cảm thấy, còn phải kiếm tiền từ câu lạc bộ... Cô ta nhìn ông Cố, cười nhạt đáp: "Năm sau sẽ khởi động!” “Rất tốt!”
Ông Cố rất vui vẻ khen một câu: “Giám đốc Đinh rất có tài.”
Ôn Noấn nói theo: "Giám đốc Đinh rất có thực lực, cũng thật lòng với Vân Phàm. Chú Cố, chú không thể chia rẽ uyên ương đâu đấy.”
Họ Cố cũng là nhân tinh.
Ông ta căn bản là chướng mắt Đinh Tranh, nhưng ông ta lại muốn Đinh Tranh bỏ tiền ra sức, vì vậy liền nở nụ cười: "Làm gì có, chỉ cần Vân Phàm thích là được rồi! Ôn Noãn, cháu yên tâm, chú Cố rất cởi mở.”
Ôn Noãn mỉm cười.
Đỉnh Tranh ở bên cạnh cô, thấy rất rõ.
Trong lòng cô ta biết rõ, nếu có quan hệ với Ôn Noãn thì nhà họ Cố sẽ nhìn cô †a bằng con mắt khác.
Xem ra cô ta phải điều chỉnh chiến lược rồi!
Ôn Noãn rất có giá trị lợi dụng, sau này sẽ có rất nhiều tác dụng, cô ta không thể dễ dàng đắc tội!
Đồng thời, cô ta cũng hạ quyết tâm muốn đánh cược một phen. Muốn đóng phim điện ảnh, cần phải có tài chính! Ôn Noấn rời khỏi bữa tiệc trước.
Ông Cố bảo Cố Vân Phàm đi tiễn người, đúng lúc cậu ta đang có chuyện muốn hỏi Ôn Noãn.
Trợ lý Từ vẫn đi theo.
Đến tầng một của dinh thự, chiếc xe màu đen đã dừng ở đó, tài xế đứng bên cạnh xe.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!