Cô ta nhắc tới Lộc An An vốn để khiến Tư Thành và Hạ Phương xung đột, nhưng cuối cùng bọn họ không chỉ không làm ầm cãi vã, ngược lại tình cảm còn tăng lên một bước?
Lệ Minh Nhã tức giận đến mức đỏ cả mặt, cản chặt răng, hận không thể tát cho mình một cái.
Nhưng nghĩ đến chuyện chuẩn bị xảy ra, cô ta lại thu hồi sự tức giận của mình, thay vào đó là một gương mặt tươi cười xán lạn.
“Chúc mừng Thiết kế trưởng Hạ, cuối cùng cũng thấu hiểu tiếng lòng với anh Thành, dứt bỏ trói buộc của quá khứ.”
Hạ Phương nhướn mày, không thèm để ý tới Lệ Minh Nhã.
Ngược lại Tư Thành đang nghe điện thoại đột nhiên mặt mày tối sầm lại: "Người ở đâu? Tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức tới đó”
Tư Thành nói xong thì nhìn Hạ Phương, nói: "Phương bảo bối, thân thể ông cụ không thoải mái, anh phải qua đó một chuyến”
Hạ Phương vội vàng đứng dậy: "Em qua đó với anh..."
“Ấy, Thiết kế trưởng Hạ, chuyện của chúng ta còn chưa bàn xong mà.” Không ngờ Hạ Phương vừa định rời đi cùng Tư Thành, Lệ Minh Nhã đã vội vàng đứng dậy, kế hoạch của cô ta còn chưa bắt đầu, sao có thể bị phá hư như vậy được?
Tư Thành khế nhíu mày, Hạ Phương đã không còn kiên nhẫn: "Cô Lệ, mạng người quan trọng. Về bộ váy dạ hội của cô, mọi kết quả sẽ được tự động công bố vào buổi sáng ngày. mai, không cần phải nóng lòng.”
Lệ Minh Nhã cắn răng, giọng điệu kiên quyết: "Cái đó không giống nhau, sắp tới chính là tiệc sinh nhật của tôi, tôi còn rất nhiều nghỉ vấn về bộ váy dạ hội này, trước hết cô phải trả lời hết mọi nghi vấn của tôi rồi mới được rời đỉ.”
Đây là muốn ép buộc à?
Hạ Phương cười nhạo: "Cho nên, hôm nay cô Lệ nhất quyết không để tôi dễ dàng rời đi sao?”
“Tôi không làm cô mất nhiều thời gian đâu, Thiết kế trưởng Hạ, cô có thời gian ở đây tranh chấp với tôi, không bằng để anh Thành qua đó trước. Ông cụ nhìn tôi lớn lên từ nhỏ, tôi cũng lo läng cho sức khỏe của ông, cô yên tâm, tôi có được đáp án tôi muốn rồi sẽ đi cùng với cô.”
Lệ Minh Nhã nói như vậy rõ ràng là không có ý định thả người.
Nghĩ đến mọi hành vi và biểu hiện của Lệ Minh Nhã trong khoảng thời gian này, ánh mắt của Tư Thành trở nên sắc bén.
Anh kéo tay Hạ Phương: "Anh đi trước, em bận xong thì qua đó nhé?“Hạ Phương biết tình hình khẩn cấp, không thể trì hoãn thời gian của Tư Thành nên đành gật đầu: "Được, anh chú ý an toàn, có chuyện gì lập tức gọi điện cho em.”
Nếu Lệ Minh Nhã kiên trì muốn giữ cô ở lại, vậy cô sẽ ở lại chơi cùng đối phương thêm hai phút, để xem cô ta có thể bày trò gì.
Tư Thành gật đầu rời đi, trong phòng ăn chỉ còn lại Hạ Phương, Lệ Minh Nhã và Sở Lâm Xuyên.
Sở Lâm Xuyên cũng không ngờ ngay lúc này mà Lệ Minh Nhã còn kiên trì muốn giữ Hạ Phương, ban đầu đã chẳng ưa gì người phụ nữ này, bây giờ lại càng thêm phản cảm.
Nếu không phải ngày mai sẽ giao hàng, anh ấy thậm chí còn không muốn nhận đơn của người phụ nữ này.
Dù sao ông Tư cũng đã từng đối xử với nhà họ Lệ không tệ, hiện giờ thân thể ông ấy không tốt, Lệ Minh Nhã còn không chịu để Hạ Phương đi thăm, đây là đạo lý gì?
Sở Lâm Xuyên càng nghĩ càng cảm thấy bực mình, thậm chí ánh mắt nhìn Hạ Phương cũng mang theo sự tủi thân và đau lòng.
Sếp Phương của bọn họ phải chịu quá nhiều uất ức rồi.
Rõ ràng bố chồng đổ bệnh khẩn cấp phải năm viện, lại không thể không vì chuyện công việc, bị tình địch giữ lại ở đây.
Lệ Minh Nhã này chắc chản có mưu đồ gây rối, cố ý làm như vậy đúng không?
Không ngờ rằng Hạ Phương đã nhìn thấu màn xiếc của Lệ Minh Nhã từ trước.
Hôm nay cô ta đột nhiên mời ăn cơm vô cùng kỳ lạ.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Ngay từ đầu Hạ Phương cho rằng cô ta muốn nói chuyện về Lộc An An mới sắp xếp bàn tiệc này, nhưng hiển nhiên vừa nãy lúc cô muốn rời đi cùng Tư Thành, phản ứng của cô ta có vẻ không thích hợp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!