Ánh sáng trong phòng có phần mờ ảo, ánh đèn vàng nhạt tỏa ra không khí lãng mạn và mờ mịt.

 

Kiều Trân bị kéo vào lòng Tần Dực Trì, cảm giác như anh muốn ôm chặt cô vào cơ thể mình.

 

Cô ngoan ngoãn dựa vào lòng anh, giống như chấp nhận số phận, khẽ "ừ" một tiếng, thể hiện rằng mình đã sẵn sàng!

 

Tần Dực Trì bị dáng vẻ đáng yêu của cô chọc cười, đôi mắt phượng tối sẫm, giọng nói có chút lười biếng, "Xem phim một lát trước đã."

 

Đêm nay còn dài, phải từ từ thôi.

 

Anh ngồi trên ghế sofa, một tay ôm Kiều Trân, tay kia cầm điều khiển mở TV.

 

Không do dự, anh tìm ngay một bộ phim hoạt hình tình cảm, của Nhật Bản, có chút cảnh nóng.

 

Rõ ràng là anh đã chuẩn bị sẵn từ trước cho buổi tối hôm nay.

 

Kiều Trân gật đầu như con gà mổ thóc: "Hay quá."

 

Cô thích xem hoạt hình mà!

 

Phim bắt đầu, cô cảm thấy hơi khó chịu khi bị ôm chặt, muốn dịch sang bên cạnh.

 

Nhưng vừa nhích được một chút, Tần Dực Trì đã kéo cô trở lại, điều chỉnh tư thế thoải mái, còn đắp cho cô một chiếc chăn mỏng:

 

"Ngoan, nằm trong lòng anh mà xem."

 

Sofa màu be rất mềm mại, cả hai người gần như chìm sâu vào đó.

 

Xung quanh tỏa ra mùi hương quen thuộc và đặc trưng, có chút bá đạo như muốn nuốt chửng người trong lòng từng chút một.

 

Kiều Trân ngồi giữa đùi anh, lưng dựa vào n.g.ự.c anh, tư thế mờ ám này khiến tim cô đập thình thịch không ngừng.

 

Nhân vật nam và nữ trong phim là thanh mai trúc mã, lớn lên bên nhau từ nhỏ, cũng là người hiểu rõ nhau nhất.

 

Ban đầu cả hai nhân vật chính đều không nhận ra mình thích đối phương. Khi thấy người kia tiếp xúc với người khác giới, trong lòng họ sẽ vô thức cảm thấy khó chịu, không vui, rồi lập tức dâng lên cảm giác nguy cơ.

 

Sau khi nhận ra tình cảm của mình, cả hai bắt đầu thử thăm dò một cách cẩn thận, từ việc chạm nhẹ vào ngón tay, rồi đan tay vào nhau, đến một cái ôm đầy ẩn ý.

 

Cách khắc họa rất sinh động và tinh tế.

 

Kiều Trân càng xem càng mê mẩn, không nhúc nhích, khuôn mặt lộ rõ vẻ "nghiền ngẫm," khóe môi khẽ cong lên.

 

Hoàn toàn không nhận ra nguy hiểm đang cận kề.

 

Tần Dực Trì đã xem qua một lần trước đó, ánh mắt anh hoàn toàn tập trung vào cô gái trong lòng, cằm anh tựa lên cổ cô.

 

Có thể ngửi thấy mùi hương thoang thoảng của cô, như hương hoa dành dành sau cơn mưa, trong sáng và thanh bình.

 

Cô mặc chiếc váy ngủ màu trắng, cổ áo rộng rãi, hai bờ vai trắng mịn hiện rõ trước mắt anh.

 

Như quả vải đã bóc vỏ, khiến người ta không thể kiềm lòng mà muốn cắn một miếng.

 

Kích thước vừa vặn trong lòng bàn tay anh.

 

Hàng mi Tần Dực Trì hơi rũ xuống, hơi thở dần trở nên nóng bừng, lý trí cũng đang dần bị thiêu đốt...

 

Khi màn đêm buông xuống, âm nhạc nền của bộ phim dần lắng xuống, nam chính nhẹ nhàng cắn vào tai nữ chính: "Nai-chan, anh thích em."

 

Câu nói tiếng Nhật này mang một bầu không khí đầy rung động.

 

Cuối cùng cũng đến lúc nhân vật chính tỏ tình, Kiều Trân phấn khích đến mức muốn nhảy cẫng lên, trong lòng như có pháo hoa nổ tung.

 

Ngọt ngào quá đi thôi~

 

Ngay giây tiếp theo, bên tai cô đột nhiên xuất hiện cảm giác ấm áp và mềm mại.

 

Tần Dực Trì cũng nhẹ nhàng cắn vào tai phải của cô, tư thế gần như giống hệt trong phim.

 

"!!!"

 

Toàn thân Kiều Trân cứng đờ, đầu óc lập tức rối loạn.

 

Lúc này cô mới cảm nhận được hơi thở nóng rực phả vào cổ mình, ngưa ngứa, làm tê dại cả con tim, khiến cô không thể động đậy.

 

Đằng sau, Tần Dực Trì siết chặt cánh tay quanh eo cô, ép cô sát vào lòng anh, tựa đầu vào cổ cô với vẻ đầy tham lam.

 

Anh nóng bỏng như lửa, như muốn thiêu đốt mọi thứ.

 

Tình cảm của chàng trai mạnh mẽ và cuồng nhiệt, như dung nham núi lửa phun trào.

 

Tai Kiều Trân từ từ nóng lên, cảm giác như mình là một miếng bơ nhỏ, dần tan chảy trong vòng tay anh.

 

Cô nóng đến mức không thể tập trung xem phim, tay chống lên đùi Tần Dực Trì, đôi mắt khẽ nheo lại, giọng nói run rẩy: "Tần..."

 

Tần Dực Trì cuối cùng cũng buông môi ra, đưa tay véo nhẹ vành tai cô: "Đỏ rồi."

 

Đỏ như nhỏ máu.

 

Không chỉ tai đỏ, mà cả cổ cũng dần dần phủ lên một lớp hồng nhạt đẹp mắt.

 

Advertisement
';
Advertisement