Học gì như thế này quả thật là người toàn tài tha thiết mơ ước!
Huống chỉ, huống chỉ... Hẳn đã tu luyện thành Viên Dương Chân Kinh trong truyền thuyết!
Càng khiến hẳn thăng cấp lên cấp bậc yêu quái tuyệt thế!
Không nhận?
Từ bỏ?
Nói đùa!
Dù không tranh lại ba trường nổi tiếng, vậy cũng phải tranh thứ, giành thử, thái độn này phải có!
Nếu không lúc về hiệu trưởng xem video: Đậu xanh, không tranh lại ba trường nổi danh, đây cũng là lý do, nhưng thiên tài thế này mà ngươi đến cả tranh cũng không tranh thì chính là sai lầm!
Nói không chừng người ta có liên hệ gì với Cao Võ chúng ta thì sao? Nói không chừng người ta vốn từng nghĩ đến trường chúng ta thì sao? Ngươi không làm gì cả, dù người ta muốn đến cũng không có phương hướng!
Vậy thì thật thảm!
“Tả Tiểu Đa, nhóc con ngươi... Ha ha ha ha, thật sự thâm, nhưng mà ta thích”
Đinh Tú Lan cười lớn, sau đó lại thẩm thiết nói: “Đứa nhỏ ngươi, sao mưu trí nhiều như vậy, ha ha, thật sự khiến người ta thấy thích”
“Thật sự rất tốt, rất tốt”
Giáo viên Cao Võ Tiềm Long kia cười ha ha: “Lần đầu tiên Triển Tiểu Phi ta gặp học sinh hợp ý như ngươi.
Hắn cười ha ha, cảm thán với mấy giáo viên: “Năm đó có cao nhân bói cho ta, nói dù tên của Triển Tiểu Phi ta dường như không đủ lớn mạnh, nhưng có thể che chở học sinh. Nếu có một ngày gặp được học sinh cũng có chữ 'Tiểu' ở vị trí thứ hai trong tên, vậy thì học sinh này sẽ tung cánh bay cao, bay thẳng lên trời! Nên ta mới tên Triển Tiểu Phi. Bây giờ xem ra ta tìm được rồi.."
Hắn lộ vẻ cảm thán, nói: "Cái này đều là chuyện được định sẵn trong số mệnh rồi, vị lão thần tiên năm đó thật thần kỳ. Phán quá chuẩn!”
“Triển Tiểu Phi, đậu móa cái thứ mặt dày!” Bảy tám giáo viên tức giận gào lên.
Má nó chứ, còn có thể thêu dệt chuyện xưa tại chỗ vậy luôn!
Lại còn gì mà 'chữ thứ hai trong tên là chữ Tiểu'... Ngươi còn có thể nói rõ ràng hơn chút không?
“Ha ha ha.. thật sự Triển Tiểu Phi không cần mặt mũi.
Thầy Thôi Thượng Nhan cười ha ha, nhiệt tình nói với Tả Tiểu Đa: “Bạn nhỏ Tả Tiểu Đa, ta là giáo viên Cao Võ Vân Đoan hạng nhất trong ba trường nổi danh, ta tên..."
“Ngươi tên là Không Cần Liêm Sỉ!
Mấy giáo viên khác gào lên: “Cút xuống đê!”
Thôi Thượng Vân làm như không nghe, mặt không thay đổi: “Ta tên Thôi Thượng Nhan, so với tương lai của bạn Tả Tiểu Đa đây, mặt mũi này của ta vứt đi cũng được! Chỉ căn Tiểu Đa vào Cao Võ Vân Đoan bọn ta... Tất cả đều đáng giá, cái gì cũng có thể bỏ qua!"
Cuối cùng những sầu lo trong lòng Tả Tiểu Đa cũng dần lắng xuống.
Thì ra không phải đến để truy cứu chuyện ta nói dõi... Hình như trước đó ta đã nói Long Môn thối là tuyệt chiêu át chủ bài rồi.
Nghĩ đến đây, không kiềm được thả lòng trong lòng, thật thà vò vò đầu, cẩn trọng từng chút nói: “Thầy ơi, cuộc thi vẫn chưa kết thúc mà.
“Các ngươi ba trận thẳng một trận hòa... Xác định là thắng rồi, còn đánh cái gì? Không cần tiếp tục nữa!"
Đinh Tú Lan cười thân thiện, càng nhìn Tả Tiểu Đa càng thích, nói: “Tiểu Đa, hẳn là ngươi vẫn chưa có đối tượng, đúng không? Năm nay mười bảy hay mười tám rồi? Ta có thể nói ngươi, trong Cao Võ Tổ Long chúng ta, tất cả đều là mỹ nữ..."
“Trường học nào mà không có nhiều mỹ nữ...” Ở bên ngoài, giáo viên 'mặt ngựa Mã Trường Tư ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhẹ giọng nói.
Đinh Tú Lan trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, đang định tiếp tục nói chuyện, lại nghe thấy hắn nói mắt.
Mã Trường Tư cứ vậy mà nói tiếp, mặt ngựa hướng lên trời: "Với tướng mạo của Tả Tiểu Đa còn có thể thiếu mỹ nữ... Thật sự là ha ha..."
“Mã Trường Tư!"
Đinh Tú Lan phát điên, nói: “Ngươi nói nhăng nói cuội cái gì! Ở đây, tới lượt Cao Võ Hoa Dương các ngươi làm càn sao?”
Mặt ngựa Mã Trường Tư vẫn nhìn trời, có chút mất mát, nhưng giọng điệu vẫn nhẹ nhàng: "Tuy Cao Võ Hoa Dương chúng ta không phải là một trong ba trường danh tiếng nhất, nhưng mà ta có thể bảo đảm, ba vợ bốn nàng hầu là không thành vấn đề... Từ giờ trở đi lão Mã ta sẽ chuyển sang làm mối...”
"Ầm!"
Đinh Tú Lan không thể nhịn được nữa, bay lên một cước đá bay Mã Trường Tư ra ngoài, tiếp theo lại bay tới, đánh đập tàn nhẫn!
Lời Mã Trường Tư nói có ai nghe mà không hiếu?
Mã Trường Tư trong lòng biết rõ, thiên tài như vậy không tới lượt Cao Võ Hoa Dương, còn 'đoạn văn' này của hẳn đã nói tới mức rõ ràng như vậy, về cơ bản chính là đang châm chọc việc Đinh Tú Lan làm mối hiện giờ, là bà... gì đó (bà mối)!
Ngươi bảo làm sao mà Đinh Tú Lan không nổi giận.
Mẹ nó, ta đã nể mặt ngươi rồi, đúng chứ? Lại còn cứ nói mát ta hết câu này tới câu khác,... Chẳng qua là năm đó ta đã xé bức thư tình của ngươi, còn đánh ngươi một trận, đúng không? Còn để bụng tới bây giờ sao?!
Buổi chiều cùng ngày.
Trên đường trở về khách sạn, rõ ràng có rất nhiều giáo viên Cao Võ đi cùng với đám người Tả Tiểu Đa, sau đó, khi ăn cơm còn hẹn, buổi tối rảnh rỗi có thể gặp mấy người nói chuyện.
Gòn vẽ Hồ Nhược Vân và La Liệt, lại trực tiếp thăng cấp thành 'người nổi tiếng' trong số 'những người nối tiếng'.
“Tả Tiểu Đa đứa nhỏ này tôn sư trọng đạo, kiên cường chính trực nghiêm nghị, thật thà hiền lành, có tài có chí lớn... Học sinh như vậy, chắc chắn là kính trọng giáo viên của mình, tin rằng một vài lời nói giúp của giáo viên bọn họ mạnh hơn bất cứ thứ gì.."
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!