Khuynh Đảo Thiên Hạ - Tả Tiểu Đa (FULL) - Tả Đạo Khuynh Thiên

“Nếu ở trường hợp này mà còn thương hoa tiếc ngọc thì sẽ chết càng nhanh càng sớm thôi. Một đám cẩu độc thân lại thương xót cho vợ của người khác, hắn không chết thì ai chết? Luôn miệng nói người người bình đẳng, nam nữ bình đẳng, sao ở đây cũng không nói như vậy đi?!”

Tả Tiểu Đa khua tay với Lý Thành Long: “Phù Phù, chớ có buồn phiền, đây là chuyện đơn giản đến mức nào chứ, đánh một trận sẽ bị sợ, đánh ba trận có thể vẫn còn sợ, nhưng đánh ba mươi trận thì có thể đã quen r

“Trước tiên hai người các ngươi hãy xác định một chút, quyết định xem sẽ đánh bao nhiêu trận? Nói số lần trước, ai thắng nhiều trận hơn người đó thắng, nào nào nào, chúng ta cược một trận, từng người đặt cược nào, ta cược Lý Thành Long thẳng, 34 người các ngươi có thể hợp tác với nhau ức hiếp một mình ta, tất cả đều cược Hạng Băng cũng được, ta sẽ không để ý đâu. Vừa mới nhập học, hơn nữa ta còn là lớp trưởng, coi như là chia sẻ sự giàu có này cho các bạn, mọi người không cần phải ngại đâu, cứ ra sức thẳng tiền của ta đi, ta nói ta có sở thích thu gom của cải, thật ra cũng chỉ là nói vậy thôi, tiếp theo nói chia sẻ sự giàu có gì đấy, thật ra cũng chỉ là có thể.”

Khóe miệng Văn Hành Thiên giật giật hai cái, hai tay lại cảm thấy ngứa ngáy lần nữa.

Mấy câu nói trước của thẳng này còn có chút giống con người, nhưng mà đoạn cuối cùng kia rõ ràng là đê tiện đến một tầm cao mới!

“Thật sự vô cùng đê tiện luôn...” Đám người Hạng Xung phủi phủi mông đi mất, vẻ mặt khinh thường. Ngươi còn có mặt mũi làm nhà cái mở sòng đặt cược à?

Loại biết rõ thắng thua như này mà còn muốn lừa tiền chúng ta hả? Mặc dù có thể đến được đây thì mọi người đều có tiền, nhưng mà...

Một đồng cũng không cho ngươi! Quả nhiên là thích vơ vét của cải, đúng là mở miệng là tìm cách gom tiền thật!

Sau đó, mọi người đều đi dự lễ khai giảng, hiệu trưởng nói lời dạy bảo, tám Hiệu phó chỉ có bảy người tới, phông cảnh âm nhạc rất hoành tráng sục sôi.

Liệt kê câu chuyện lịch sử về những người tài đã khuất của Cao Võ Tiềm Long, thành tích vẻ vang của học viên xuất sắc... Sau đó bắt đầu cổ vũ một lúc.

Tả Tiểu Đa đứng ngủ gật ở phía dưới, ngủ rất ngon mơ rất đẹp. 'Thẳng đến lúc tan lễ mới bị Lý Thành Long tát một cái gọi dậy.

Mọi người đều đi nhận quần áo Võ đạo, mỗi một người nhận đủ mười bộ, từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới, Cao Võ Tiềm Long thật sự không keo ki mặt này một chút nào, nhưng mà tạo hình trang phục thật sự có chút giống cổ phục, sau khi mặc lên, từng bộ đồ trắng tung bay, nam thì anh tuấn phóng khoáng, nữ thì mạnh mẽ hiên ngang.

Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đều không mặc vào bởi vì hai người còn phải đối mặt thách đấu.

Tả Tiểu Đa vốn không có ai thách đấu lúc này đang trực tiếp đối diện với sự vây đánh của sáu người Nhất Trung Trú Quân Điếm, còn Lý Thành Long đang đối chiến thành một đoàn với Hạng Băng, quyền thuật lẫn lộn, đánh đấm lẫn nhau hết sức quyết liệt, không ai nhường ail

Khi Hạng Băng chiến đấu với Lý Thành Long đã không còn sợ đông sợ tây rụt rè do dự như trước nữa, hoàn toàn thả lỏng, mỗi chiêu thức đều vô cùng mạnh

mẽ, với loại trạng thái tấn công gần như là không cần mạng!

Ta mất mặt trong tay của ngươi thì sẽ tìm lại từ chính chỗ của ngươi!

Đấy là lý do bầu không khí chiến đấu giữa Lý Thành Long và Hạng Băng còn kịch liệt hơn một mình Tả Tiểu Đa đấu với sáu người.

Chỉ nghe thấy âm thanh bang bang bang vang vọng nặng nề giống như tiếng trống, không lâu sau mặt mũi của hia người đều bầm dập, hoàn toàn khác lúc bình thường.

Nhưng cho dù tình trạng của Hạng Băng có khôi phục, thể hiện hết tất cả thực lực, đáng tiếc là trong khoảng thời gian sau khi kết thúc cuộc tỉ thí, gần như ngày. nào Lý Thành Long cũng bị Tả Tiểu Đa đánh cho bầm dập tơi tả, còn có tu hành luyện công ngồi kế bên hắn hưởng ké nữa; Ngoài năng lực kháng đòn có tiến bộ vượt bậc ra, thì tu vi toàn thân cũng đã thăng cấp vượt xa Hạng Băng.

Trận đối chiến lần này, Lý Thành Long chiếm ưu thế rất lớn.

Hai bên như cưỡi lên lưng cọp, giáo chủ đại nhân cũng không khách sáo, túm chặt lấy tóc của Hạng Băng đánh cho một trận nhừ tử không hề nương tay, liên tục đánh cho đến khi vỡ đầu chảy máu không đứng dậy nổi rơi vào hôn mê, lúc này mới dừng tay.

“Đúng là bà điên!” Lý Thành Long sờ sờ da đầu của mình, nghĩ lại còn rùng mình.

May mà ông đây là đầu đinh, nếu không đánh mấy trận như này chắc hói đầu luôn quát

“Hai người đến đây, đưa Hạng Băng vào khoang điều dưỡng.”

Văn Hành Thiên không chớp mắt một lúc lâu: “Hai mươi phút sau đưa nàng tới đây tiếp tục chiến đấu.”

“Vâng.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement