Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (Truyện full) - Bản dịch chuẩn

Một đêm cuồng hoan, đương nhiên nhân vật chính đêm nay chính là Tiêu Trần. Nhưng nói thật, Tiêu Trần cũng không quá mức thích ứng với trường hợp thế này. Tuy rượu chính là rượu ngon, nhưng với Tiêu Trần mà nói thì chỉ có bốn, năm huynh đệ tốt cùng nhau sướng ẩm mới xem như vui vẻ. Mà người ở đây quá tạp, uống cũng chỉ thấy vô vị mà thôi.  

             Cũng vì vậy nên Tiêu Trần chỉ ứng phó một chút rồi về Vô Trần Cư của mình. Sau đó mấy huynh đệ tốt Mạc Kiệt, Tần Hằng, Tề Nghiên cũng đều tề tựu tại đây uống tiếp.  

             Đều là mấy người bạn tốt ít ỏi bên cạnh mình, Tiêu Trần cùng bọn họ uống rượu thì cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Không cần giả vờ khách sáo, mà bọn họ cũng không vì thân phận Tiêu Trần bây giờ thay đổi mà đối xử khác biệt. Đây mới là điều khiến Tiêu Trần thích nhất.  

             Trong lúc uống, Tiêu Trần cũng kéo riêng Tần Hằng ra tìm hiểu tin tức của Trần Lăng một chút. Tần Hằng đương nhiên không từ chối việc này, đồng ý hôm sau sẽ bố trí một đệ tử trung tâm đi Huyết Ma Điện một chuyến.  

             Ngay khi Đông Kiếm Các đang cuồng hoan, đám thiên kiêu ở Trung Thổ thần vực cũng không tham gia trận khiêu chiến của thiên kiêu tứ vực lần này, vậy nên bọn họ cũng không phục Tiêu Trần. Không chỉ có bọn họ, ba người Cố Lỗi cũng không chịu phục.  

             Thời gian lại từng ngày trôi qua, ba ngày sau, Trung Thổ thần vực đưa tới ban thưởng. Đủ loại tài nguyên tu luyện đa dạng, lại thêm thế lực của thất đại Chúa Tể không chỉ ban thưởng mình Tiêu Trần mà còn nhân tiện cho Đông Kiếm Các không ít thứ tốt.  

             Bằng vào những thứ này, tin tưởng thực lực chỉnh thể Đông Kiếm Các rất nhanh có thể vượt qua được bốn thế lực đứng đầu. Mà tất cả những điều này đều nhờ Tiêu Trần mang lại.  

             Bây giờ trưởng lão bình thường thấy Tiêu Trần đều rất cung kính, cho dù là mười trưởng lão trung tâm nói chuyện với Tiêu Trần cũng dùng thái độ ngang hàng, không dám chậm trễ.  

             Cả Đông Kiếm Các đắm chìm trong một mảnh vui sướng quang vinh. Mà cùng ngày, Tần Hằng đến tìm Tiêu Trần, hắn ta đã cho điều tra nhưng Trần Lăng cứ như bốc hơi khỏi thế gian vậy, không có chút tin tức nào.  

             Hắn ta đã cho người đến Huyết Ma Điện hỏi thăm, nhưng Trần Lăng không hề trở lại. Giờ người của Huyết Ma Điện cũng đang tìm hắn ta khắp nơi.  

             Trần Lăng mất tích, tin này làm Tiêu Trần có phần lo lắng:   

             "Trần Lăng, ngươi rốt cuộc đi nơi nào?"  

             Tiêu Trần có thể xác định Trần Lăng không hề chết trong Bách Linh mộ địa, bởi nếu Trần Lăng thật sự chết trong Bách Linh mộ địa thì thì cơ thể của hắn ta chắc chắn bị đẩy ra ngoài. Nhưng không ai nhìn thấy thi thể của Trần Lăng cả. Vậy rốt cuộc người này đã đi đâu rồi?  

             Chuyện này không phải có thể tra rõ ràng trong chốc lát. Sau đó Tần Hằng lại nói thêm một tin mới cho Tiêu Trần. Nghe nói Trung Thổ thần vực cũng sắp cử hành trận chiến giữa các thiên kiêu.  

             Lúc trước tứ vực khiêu chiến thì chỉ có thiên kiêu của bốn vực Đông Dương, Bắc Nhạc, Tây Hải và Nam Phong tham gia. Thiên kiêu Trung Thổ thần vực lại không hề xuất hiện. Mà nay thất đại Chúa tể lại tụ riêng thiên kiêu của Trung Thổ thần vực, tiến hành cuộc so tài lần thứ hai. Tin này vừa ra lập tức khiến mọi người trên Thiên Thần lục địa chú ý.  

             Trung Thổ thần vực mới là trung tâm của đại lục này, cũng là nơi mọi võ giả hướng tới. Tất cả mọi người đều biết, nếu luận số lượng thì cường giả ở Trung Thổ thần vực vượt xa tổng thể của bốn vực khác cộng lại. Đồng thời, lúc này những người được công nhận là thiên kiêu của Trung Thổ thần vực cũng hơn xa tổng số thiên kiêu của bốn vực còn lại. Có tới ba mươi thiên kiêu tuyệt đỉnh ở Trung Thổ thần vực.  

             Không chỉ diện tích rộng lớn, võ đạo cũng thịnh hành. Nếu so với Trung Thổ thần vực thì bốn vực còn lại chỉ là chốn man di. Vậy nên trận chiến sắp tới của Trung Thổ thần vực khiến mọi người đặc biệt chú ý.  

             Nghe nói đến trận chiến thiên kiêu nơi Trung Thổ thần vực, Tiêu Trần lại không hứng thú nhiều lắm. Bởi chuyện này có liên quan gì hắn đâu, đó là việc của Trung Thổ thần vực.  

             Yên tĩnh một lát, dù sao cũng không thể có tin của Trần Lăng nhanh chóng được, Tiêu Trần quay sang hỏi chuyện của Tần Thủy Nhu:   

             "Đại sư huynh, không biết bên chỗ Thủy Nhu..."  

             "Mộc Thanh đã tới cửa cầu hôn, đã xác định thời gian cử hành đại hôn là nửa tháng sau." Nghe Tiêu Trần hỏi, Tần Hằng cũng không giấu diếm.  

             Mộc Thanh còn dám chủ động tới cầu hôn cơ à? Nghe Tần Hằng nói vậy, ánh mắt Tiêu Trần trở nên lạnh lẽo: "Xem ra bài học dạy cho hắn lúc ở Bách Linh mộ địa còn chưa đủ..."  

             Tiêu Trần đã cho Mộc Thanh cơ hội rồi, nhưng nếu đối phương đã muốn chết thì không trách ai được. Ánh mắt Tiêu Trần lóe lên tia sắc bén, hắn quyết định nửa tháng sau sẽ đích thân đến nhà họ Tần, công khai cướp lại Tần Thủy Nhu trước mặt Mộc Thanh.  

             Tần Hằng phức tạp nhìn Tiêu Trần, hắn ta biết người này muốn làm gì, nhưng cũng không thể mở miệng ngăn cản được.  

             Mộc Thanh là người của Mộc gia, mà giờ Mộc gia chính là một trong bảy thế lực bá chủ đại lục Thiên Thần này. Lão tổ Mộc gia còn là một trong thất đại Chúa tể, đắc tội Mộc gia không phải chuyện sáng suốt gì cho cam. Nhưng thân là ca ca của Tần Thủy Nhu, Tần Hằng cũng không hy vọng muội muội gả cho người mình không thương. Vậy nên hắn ta cũng lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan.  

             Tần Hằng muốn khuyên Tiêu Trần đừng đắc tội Mộc gia, nhưng lại không tìm ra lý do khuyên bảo. Bởi Tiêu Trần làm vậy đều vì muội muội của hắn ta.  

             Còn nửa tháng là tới đại hôn của Tần Thủy Nhu rồi, nhưng với Tiêu Trần mà nói thì đại hôn nửa tháng sau không phải của Mộc Thanh, mà là của chính hắn và Tần Thủy Nhu. Đúng vậy, nửa tháng sau Tiêu Trần muốn thú Tần Thủy Nhu làm thê.  

             Trong lòng đã hạ quyết tâm, thừa dịp nửa tháng này Tiêu Trần định về nhà một chuyến. Cùng ngày, Tiêu Trần cưỡi Thanh Vũ Ưng về Quận Thành Lĩnh Sơn.  

             Thấy Tiêu Trần về tới, Tiêu Kình và Bạch Như Nguyệt đương nhiên vô cùng vui vẻ. Bọn họ cũng biết chuyện trận chiến thiên kiêu tứ vực, biết nhi tử đã trở thành đầu lĩnh của Tứ Đại Kiêu Vương. Nhưng dù thành tựu của Tiêu Trần cao đến đâu thì hắn vẫn luôn là nhi tử của bọn họ.  

             Tiêu Trần thuật lại chuyện của Tần Thủy Nhu với hai người một lần. Bạch Như Nguyệt nghe nói Tiêu Trần muốn cướp tân nương thì chẳng những không ngăn cản mà còn tán thành cả hai tay.  

             "Trần nhi, con làm đúng lắm. Làm gì có chuyện chắp tay nhường nữ nhân của mình cho người bao giờ. Nếu đã thích thì phải tranh thủ. Yên tâm đi, mẫu thân đứng về phía con. Đến lúc ấy ta và phụ thân con cùng đi Tần gia với con. Nếu đã muốn thành thân thì phụ mẫu cũng phải trình diện chứ..." Trong viện, Bạch Như Nguyệt lôi kéo tay của Tiêu Trần nói.  

             Nghe lời này, Tiêu Kình đứng bên cạnh có phần bất đắc dĩ. Thiên hạ này còn có mẫu thân ủng hộ nhi tử đi cướp tân nương cơ à?  

             Tuy rằng bất đắc dĩ, nhưng Tiêu Kình cũng không ngăn cản. Dù sao Tiêu Trần và Tần Thủy Nhu vốn đều yêu thích đối phương. Nếu cô nương người ta cũng thích ngươi, làm một gã nam nhi sao có thể lui bước nhường lại?  

             Hai vợ chồng đều không ngăn cản Tiêu Trần, hơn nữa sau nửa tháng còn muốn cùng Tiêu Trần đi nhà họ Tần. Tiêu Trần cũng không từ chối.  

             Sau khi quyết định mười ngày sau sẽ xuất phát, thời gian tiếp đó Tiêu Trần cũng không định về Đông Kiếm Các, dứt khoát ở lại nhà nghỉ ngơi. Bạch Như Nguyệt vui vô cùng vì hiếm lắm nhi tử mới ở nhà thời gian dài như vậy.

Advertisement
';
Advertisement