Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (Truyện full) - Bản dịch chuẩn

Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, một đạo ánh sáng màu tím đột nhiên xuất hiện giữa không trung đã thành công ngăn lại chiêu tấn công của Mộc Dịch Dương. Thấy vậy, Mộc Dịch Dương hơi nhíu mày lại, còn đám người kia không một ai dám thở mạnh.  

             Trong khi Mộc Dịch Dương đang nhíu mày thì có một bóng người mờ ảo mặc một bộ lôi vân tú bào đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu đám người Thương Huyền. Sau khi nhìn thấy người này thì tất cả mọi người ở đây đều không thể giữ được bình tĩnh nữa.  

             Tất cả mọi người đều ngạc nhiên đứng nguyên tại chỗ. Cửu Tiêu Chúa Tể, người đến chính là hóa thân từ thần niệm của Cửu Tiêu Chúa Tể. Không ngờ ngay cả Chúa tể cũng đã xuất hiện rồi, chuyện gì xảy ra thế này? Chỉ là một buổi hôn lễ mà ngay cả Chúa tể cũng xuất hiện sao?  

             Mọi người đều ngạc nhiên nhìn Cửu Tiêu Chúa Tể đang đứng ngạo nghễ nơi phía chân trời. Một lúc lâu sau, Lâm Tinh và Triệu Vô Vân mới kịp phản ứng lại, vội vàng quỳ xuống bái lạy Cửu Tiêu Chúa Tể rồi cung kính hô lên:  

             “Tham kiến Cửu Tiêu Chúa Tể!”  

             “Tham kiến Cửu Tiêu Chúa Tể!”   

             Có hai người Lâm Tinh dẫn đầu nên mọi người lập tức phản ứng lại, vội vàng quỳ xuống đất, không có ai dám ngẩng đầu lên nhìn Cửu Tiêu Chúa Tể, ai nấy đều cúi thấp đầu, cung kính hô lên.  

             Cửu Tiêu Chúa Tể không hề quan tâm đến đám người đang hành lễ với mình, đôi mắt lạnh lùng của hắn ta nhìn về phía Mộc Dịch Dương rồi nói:   

             “Ngươi không được phép giết bọn họ, mau trở về đi!”  

             Với thân phận gia chủ Mộc gia này thì chỉ cần ông ta dậm chân một cái cũng đủ khiến cho cả Thiên Thần lục địa chấn động một trận rồi, thế nhưng khi đứng trước mặt Chúa tể thì gia chủ Mộc gia lại chằng có địa vị gì cả.  

             Mộc Dịch Dương cũng cung kính cúi đầu hành lễ, mặc dù ông ta không quỳ xuống nhưng khi đối mặt với Cửu Tiêu Chúa Tể thì Mộc Dịch Dương cũng không dám có một chút bất kính nào.  

             Nhìn thấy Mộc Dịch Dương hành lễ với mình, Cửu Tiêu Chúa Tể nói với giọng lạnh nhạt:  

             “Đi đi, ngươi đến từ đâu thì hãy quay về đó đi!”  

             Mở miệng đã trực tiếp muốn đuổi người nhưng khi nghe thấy lời này Mộc Dịch Dương cũng không có biểu hiện gì. Đông Kiếm Các cũng chỉ là một thế lực của Đông Dương vực mà thôi, mặc dù đây là một trong năm thế lực đứng đầu Đông Dương Vực nhưng trong mắt Mộc Dịch Dương thì nó chẳng là cái gì cả.  

             Trong lòng Mộc Dịch Dương hơi bất mãn, rõ ràng hôm nay ông ta có thể tiêu diệt Đông Kiếm Các một cách dễ dàng thế nhưng Cửu Tiêu Chúa Tể lại xuất hiện khiến ông ta phải trở về tay không.  

             Tất nhiên là ông ta không dám chống lại lời của Chúa tể, nhưng thân phận gia chủ Mộc gia chính là dưới một người trên vạn người, nếu ông ta cứ rút lui như vậy thì chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho người khác.  

             Hơn nữa, chắc chắn Cửu Tiêu Chúa Tể sẽ không vì một Đông Kiếm Các nhỏ bé mà không thèm nể mặt ông ta đâu. Nếu không nể mặt tăng thì cũng phải nể mặt phật, dù sao thì lão tổ Mộc gia bọn họ cũng chính là một trong thất đại Chúa Tể.  

             Trong lòng Mộc Dịch Dương nghĩ thế nên ông ta kiên trì nói với Cửu Tiêu Chúa Tể:   

             “Cửu Tiêu Chúa Tể, Đông Kiếm Các này…”  

             Giọng điệu của Mộc Dịch Dương vô cùng cung kính, nhưng ông ta còn chưa kịp nói xong thì Cửu Tiêu Chúa Tể đã hừ lạnh một tiếng ngắt lời. Hắn ta lập tức giơ một ngón tay ra, trên bầu trời một đạo Cửu Tiêu Thần Lôi trực tiếp đánh xuống, sau đó mọi người chỉ nghe thấy âm thanh sấm sét tàn sát bừa bãi, đợi sau khi Thần Lôi biến mất thì Mộc Dịch Dương đã bị trọng thương rồi.  

             “Bản tọa đã nói ngươi đến từ đâu thì hãy trở về chỗ đó, ngươi coi lời bản tọa như gió thoảng bên tai phải không?”  

             Một chiêu đã khiến Mộc Dịch Dương bị trọng thương, chỉ cần liếc mắt cũng đã thấy rõ được sự chênh lệch thực lực giữa hai bên rồi. Ngay cả Mộc Dịch Dương cũng không ngờ rằng Cửu Tiêu Chúa Tể sẽ đánh ra một chiêu kia. Bản thân ông ta chỉ muốn tiêu diệt Đông Kiếm Các mà thôi, thế mà Cửu Tiêu Chúa Tể lại ra tay đánh ông ta trọng thương không hề lưu tình chút nào, chuyện này…  

             Trong miệng Mộc Dịch Dương phun ra một ngụm máu tươi, ông ta từ từ đứng dậy, cùng lúc đó, Cửu Tiêu Chúa Tể lại nói tiếp:   

             “Trong vòng ba tức, nếu ngươi vẫn không cút đi thì bản tọa sẽ trực tiếp tiêu diệt ngươi!”  

             Thái độ của Cửu Tiêu Chúa Tể vô cùng mạnh mẽ. Không ai biết rốt cuộc hắn ta bị làm sao mà lại phải dùng đến biện pháp mạnh mẽ như thế, mà vẻ mặt của hắn ta cũng rất khó coi. Mộc Dịch Dương cũng không ngốc đến mức làm ra hành động bất kính với Chúa tể, nhưng khi ông ta chuẩn bị rời đi thì phía chân trời lại xuất hiện thêm một bóng người hóa thân từ thần niệm. Sau khi nhìn rõ người này thì Mộc Dịch Dương vô cùng vui mừng, ông ta lập tức cung kính hành lễ nói:   

             “Tham kiến lão tổ!”  

             Lại có một vị Chúa tể đến đây, hơn nữa người này lại chính là Mộc Thiên Chúa Tể, lão tổ của Mộc gia.  

             Khi thấy hai vị Chúa tể đều xuất hiện ở nơi này thì tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tin được, chuyện gì đang xảy ra thế này?  

             Mộc Thiên Chúa Tể vừa xuất hiện thì lập tức nhìn về phía Cửu Tiêu Chúa Tể, giọng nói bình tĩnh không nghe ra được bất cứ cảm xúc nào:   

             “Cửu Tiêu, ngươi coi thường người Mộc gia chúng ta quá rồi. Trước mặt mọi người, chỉ vì một Đông Kiếm Các mà ngươi lại dám đánh gia chủ Mộc gia bị trọng thương, có phải ngươi nên cho bản tọa một cái công đạo không hả?”  

             Cửu Tiêu Chúa Tể trực tiếp ra tay đánh Mộc Dịch Dương bị trọng thương, hắn ta làm như vậy tất nhiên là không thèm nể mặt Mộc gia. Dù sao thì Mộc Dịch Dương cũng là gia chủ hiện tại của Mộc gia, người đại biểu cho toàn bộ Mộc gia mà lại bị Cửu Tiêu Chúa Tể làm nhục như thế chẳng trách Mộc Thiên Chúa Tể lại xuất hiện.  

             Muốn hưng sư vấn tội à? Nghe thấy lời này của Mộc Thiên Chúa Tể, Cửu Tiêu Chúa Tể lạnh nhạt nói:   

             “Công đạo? Ta làm việc mà còn cần phải cho ngươi công đạo à? Ta đã cho ông ta một cơ hội rồi, đáng tiếc là ông ta lại không cần. Nếu đã như thế thì ta đành phải cho ông ta một bài học để ông ta ghi nhớ thật kỹ.”  

             “Hừ, được, được lắm. Dịch Dương, có bản tọa ở đây, ngươi không cần phải suy nghĩ gì cả, cứ thẳng tay tiêu diệt Đông Kiếm Các đi. Ta cũng muốn xem xem Cửu Tiêu sẽ ngăn cản ngươi như thế nào?”   

             Nghe thấy câu trả lời của Cửu Tiêu Chúa Tể thì Mộc Thiên Chúa Tể giận quá hóa cười, lập tức ra lệnh cho Mộc Dịch Dương.  

             Nguyên nhân của chuyện này chính là Mộc Dịch Dương thì muốn tiêu diệt Đông Kiếm Các, Cửu Tiêu Chúa Tể lại muốn ra tay ngăn cản, còn Mộc Thiên Chúa Tể lại muốn tiêu diệt Đông Kiếm Các ngay trước mặt Cửu Tiêu để xem cuối cùng hắn ta có thể làm được gì.  

             Mặc dù lúc trước Mộc Dịch Dương đã bị Cửu Tiêu Chúa Tể đánh trọng thương nhưng với thực lực của ông ta thì muốn tiêu diệt Đông Kiếm Các vẫn là chuyện vô cùng dễ dàng. Nghe thấy lời này của lão tổ nhà mình thì Mộc Dịch Dương lập tức lên tiếng đồng ý.  

             Có lão tổ ở đây nên trong lòng Mộc Dịch Dương đã bình tĩnh lại. Ông ta cũng không sợ Cửu Tiêu Chúa Tể nữa, dù sao thì ở đây cũng có hai vị Chúa tể, chuyện người này muốn tiêu diệt người kia là chuyện không có khả năng xảy ra.  

             Lúc Mộc Dịch Dương chuẩn bị ra tay thì Mộc Thiên Chúa Tể lập tức đứng trước người Cửu Tiêu Chúa Tể để ngăn cản không cho hắn ta ra tay can thiệp vào. Ngay tại thời điểm Mộc Dịch Dương định ra tay thì cuối cùng Cửu Tiêu Chúa Tể cũng lên tiếng.  

             “Hôm nay nếu ngươi có gan dám động đến một đầu ngón tay của bất cứ một người nào trong Đông Kiếm Các thì Cửu Tiêu Cung của chúng ta sẽ tuyên chiến với Mộc Gia các ngươi, không chết không thôi.”  

             Giọng điệu lạnh nhạt, không mang theo chút uy hiếp nào nhưng sau khi nghe thấy lời này thì Mộc Dịch Dương lập tức sững sờ, chuyện này… Chỉ vì một Đông Kiếm Các mà Cửu Tiêu Chúa Tể lại muốn tuyên chiến với Mộc gia.  

             Không chỉ Mộc Dịch Dương mà ngay cả Mộc Thiên Chúa Tể cũng cảm thấy rất nghi ngờ, chỉ vì một Đông Kiếm Các mà Cửu Tiêu Chúa Tể có thể làm đến mức này hả?  

             “Cửu Tiêu, chỉ vì một Đông Kiếm Các nhỏ bé mà ngươi lại muốn tuyên chiến với Mộc gia ta sao?”  

             Đại chiến giữa các vị Chúa tể bùng nổ không hề giống trận chiến với một trong năm gia tộc đứng đầu Đông Dương vực đâu mà trận chiến đó chắc chắn sẽ liên quan đến cả Thiên Thần lục địa, tạo nên mức ảnh hưởng vô cùng lớn.  

             Nghe thấy lời này của Mộc Thiên Chúa Tể thì Cửu Tiêu Chúa Tể thản nhiên nói:  

             “Một Đông Kiếm Các nhỏ bé? Ha ha, Mộc Thiên, ngay cả Kiếm Phong của Cửu Thiên Cung chúng ta mà Mộc gia các ngươi cũng muốn tiêu diệt, ngươi nói xem ta vẫn có thể khoanh tay đứng nhìn hả?”  

             “Kiếm Phong? Ngươi nói cái gì? Đông Kiếm Các chính là Kiếm Phong trong Cửu Phong của Cửu Tiêu Cung của các ngươi sao?”   

             Nghe thấy lời này của Cửu Tiêu Chúa Tể, Mộc Tiêu Chúa Tể nghi ngờ hỏi lại.

Advertisement
';
Advertisement