Lâm Mộc Báo Thù (Sự Trở Lại Của Cuồng Phong) - (FULL)

 “Anh Hâm, nhắc tới Tập đoàn Thiên Mộc tụi em lại thấy hứng thú rồi, tập đoàn này cũng khoa trương thật đó, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà càn quét toàn bộ giới kinh doanh Kim Châu, các ông chủ doanh nghiệp ở Kim Châu đều ngoan ngoãn hợp tác với Tập đoàn Thiên Mộc, đúng là thần kỳ mà!”  

 

“Đúng đúng, Tập đoàn Thiên Mộc quá thần thánh nhỉ, không rõ ông chủ đứng sau là nhân vật như thế nào!”  

 

“Cho tới bây giờ, căn bản chưa ai gặp được người này, đúng là lão đại thần bí.”   

 

Những người ngồi đây đều bắt đầu bàn luận.  

 

Kim Châu dạo này, mỗi khi có ai nhắc tới Tập đoàn Thiên Mộc, người người lại thao thao bất tuyệt, hứng chí bừng bừng thảo luận về nó.  

 

“Đúng rồi, Tập đoàn Thiên Mộc tổ chức một bữa tiệc vào mùng mười tháng này, tôi nhận được thiệp mời rồi, tới khi đó sẽ được tận mắt nhìn thấy vị lão đại thần bí này.”  Chị họ Thẩm Tư Tư phấn khích nói.  

 

“Ba tôi cũng nhận được thiệp mời!”  

 

“Nhà tôi cũng nhận được thiệp!”   

 

Đám người trên bàn phụ họa theo đuôi.  

 

Đối với bọn họ, nhận được thiệp mời của Tập đoàn Thiên Mộc chính là một vinh dự!  

 

“Oa! Thật ngưỡng mộ nha, mọi người có cơ hội nhìn thấy diện mạo thật của vị lão đại thần bí này.”  

 

Mấy gia đình không được mời tới bữa tiệc, đều tỏ vẻ ngưỡng mộ không thôi.  

 

Hâm Thiếu dựa lưng vào ghế nói: “Theo tôi biết, lần này Tập đoàn Thiên Mộc mời rộng rãi, có lẽ những ai có tài sản kinh doanh trên mười triệu tệ đều được mời.”  

 

“Hâm Thiếu, ba anh cũng hợp tác với Tập đoàn Thiên Mộc phải không? Anh biết thông tin gì về tập đoàn này nữa không?”   

 

Mọi người nhìn về phía Hâm Thiếu.  

 

“Chẳng giấu gì mọi người, mấy ngày trước ba tôi đã gặp mặt ông chủ đứng sau Tập đoàn Thiên Mộc.” Hâm Thiếu làm ra vẻ thâm sâu khó lường.  

 

 

 

“Thật không? Hâm Thiếu, anh mau kể tiếp đi!” Mọi người đều rất tò mò về tập đoàn này.  

 

Lâm Mộc đang uống trà, nghe được những lời nói của Hâm Thiếu không nhịn được mà thốt ra: “Khoác lác!”  

 

“Lâm Mộc, anh nói ai khoác lác?” Hâm Thiếu nhướng mày nhìn về phía Lâm Mộc.  

 

“Dĩ nhiên là tôi nói anh rồi, ba anh không có cửa gặp được ông chủ đứng sau tập đoàn Thiên Mộc đâu, anh nói vậy chẳng qua là muốn khoe khoang trước mặt mọi người thôi.” – Lâm Mộc vừa uống trà vừa nói.  

 

Anh chính là ông chủ của tập đoàn Thiên Mộc, chuyện ba của Hâm Thiếu từng gặp anh hay chưa, tất nhiên anh phải là người rõ ràng nhất, đúng không?  

 

“Lâm Mộc, anh bớt ăn nói bậy bạ lại đi, dựa vào đâu mà anh cho rằng ba tôi chưa gặp được ông chủ của tập đoàn Thiên Mộc?” Sắc mặt Hâm Thiếu đầy u ám.  

 

“Đúng vậy, cha Hâm Thiếu đã gặp hay chưa gặp ông chủ của Thiên Mộc, anh làm sao có thể biết được.” Mọi người xung quanh cũng nhào vào bênh vực anh ta.  

 

Hâm Thiếu nghe những lời phụ họa này, sắc mặt mới thả lỏng một chút.  

 

“Nghe rõ chưa Lâm Mộc? Mọi người sẽ không tin những gì anh nói đâu, bây giờ anh và Lâm gia của anh, ngay cả tư cách bước chân đến bữa tiệc này cũng đết có!” Hâm Thiếu miệng đầy ý cười giễu cợt.  



“Vậy sợ rằng tôi sẽ khiến anh thất vọng rồi, nhà tôi cũng nhận được thư mời.” – Lâm Mộc bình tĩnh đáp trả. 

Advertisement
';
Advertisement