Chẳng mấy chốc, Lâm Mộc đã hạ cánh xuống sân của Đạo quán.
Trong một năm, Đạo quán đã bị bao phủ bởi một lớp tro bụi, lá rụng đầy sân khiến nó càng thêm hoang tàn.
Cỏ dại mọc um tùm trong sân, cao đến nỗi có thể che cả chân.
Lâm Mộc bắt tay vào dọn dẹp Đạo quán cho đến khi nơi này hoàn toàn sạch sẽ và không còn một vết bẩn.
Mình bế quan và biến mất suốt một năm, giờ là lúc nên trở về liên minh rồi!
…
Tổng bộ liên minh.
Trong sân biệt thự nơi Trần Uyển Nhi sống.
Trần Uyển Nhi đang luyện kiếm pháp.
Bây giờ, đương nhiên cô nàng đã là Nghị trưởng liên minh.
Và cảnh giới của cô nàng được thăng cấp lên Kết Đan Cảnh trung kỳ.
Khi lần đầu tiên đảm nhận chức vụ Nghị trưởng, cô nàng đã vượt qua cấp độ thứ năm của bài kiểm tra và trượt ở cấp độ thứ sáu.
Thành tích này đã gây ra chút chấn động trong tầng lớp cao cấp của liên minh khi ấy.
Một nữ Nghị trưởng trẻ trung, xinh đẹp và có thực lực như cô nàng đã mê hoặc vô số đàn ông trong liên minh.
Lúc này, Sài Thiệu từ bên ngoài bước vào sân.
"Uyển Nhi, kiếm pháp của em đã tăng tốc độ rồi đó, rất tốt." Sài Thiệu nói.
"Đạo sư."
Khi Trần Uyển Nhi nhìn Sài Thiệu, cô nàng lập tức dừng bài luyện kiếm và hành lễ.
"Uyển Nhi, lần trước chẳng phải anh đã nói với em rồi sao? Bây giờ em cũng là Nghị trưởng, chỉ sợ thực lực hiện giờ của em chẳng kém anh là bao, không cần gọi anh là Đạo sư nữa, chỉ cần xem anh như bạn bè là được, từ giờ em cứ gọi anh là Lão Sài đi!” Sài Thiệu nói.
“Tôi vẫn quen gọi người là Đạo sư hơn." Trần Uyển Nhi cười nói.
Sau khi Trần Uyển Nhi gia nhập liên minh, Sài Thiệu với tư cách là Đạo sư của Trần Uyển Nhi, đã giúp đỡ cô nàng rất nhiều, thế nên cô nàng đương nhiên rất biết ơn anh ta.
Sài Thiệu cười khổ lắc đầu: "Được rồi, em thấy gọi thế nào tiện thì cứ gọi vậy."
"Đúng rồi Uyển Nhi, hôm nay anh đến đây vì... thực ra anh muốn nói với em một chuyện." Sài Thiệu đột nhiên lắp bắp.
"Đạo sư, có vấn đề gì người cứ nói." Trần Uyển Nhi nhìn anh ta.
“Anh mua một bó hoa tặng em.”
Sài Thiệu đột nhiên lấy ra một bó hoa từ trong nhẫn trữ vật và đưa cho Trần Uyển Nhi.
"Đạo sư, người…. người có ý gì vậy?" Trần Uyển Nhi sững sờ trong giây lát khi nhìn thấy bó hoa hồng rực rỡ!
Sài Thiệu đột nhiên quỳ một chân xuống trước mặt Trần Uyển Nhi.
"Uyển Nhi, anh muốn em làm bạn gái của anh. Hôm nay, Sài Thiệu anh chính thức tỏ tình với em. Xin hãy cho anh một cơ hội. Anh thề rằng anh sẽ yêu thương em đến hết cuộc đời! Hãy cho anh cơ hội được dành cho em những thứ tốt đẹp nhất!"
Sài Thiệu vừa nói vừa đưa bó hoa trên tay cho Trần Uyển Nhi.
Lúc này, Sài Thiệu cảm thấy hồi hộp và mong chờ.
Anh ta đã mong chờ ngày này lâu lắm rồi!