"Được rồi, phó Minh chủ Hồ, làm phiền người rồi." Lâm Mộc cầm tập tư liệu.
"Lâm Mộc, tôi đã đọc tất cả những thông tin này. Tôi đang sắp xếp để Sài Thiệu tạm thời phụ trách một số công việc hàng ngày của liên minh. Sau khi giải quyết xong vấn đề trước mắt, tôi cũng sẽ lên đường khám phá một số di tích còn ẩn chứa nhiều hiểm nguy chưa được thăm dò." Phó minh chủ Hồ nói.
"Ồ? Phó Minh chủ Hồ, người muốn đi đến di tích mà liên minh chưa từng đặt chân tới ư? Vậy thì sẽ có nhiều nguy hiểm lớn đấy ạ." Lâm Mộc kinh ngạc nói.
Di tích mà Liên minh chưa bao giờ khám phá thì ắt hẳn sẽ tồn tại rủi ro lớn, thậm chí còn có những di tích thành viên liên minh đặt chân vào nhưng không một ai sống sót trở ra.
Bởi vì mức độ nguy hiểm tương đối cao, trước đây Liên minh không tiếp tục phái người đi khám phá những di tích như vậy nữa.
Phó Minh chủ Hồ cười nói: “Tình hình bây giờ tệ như vậy thì sao có thể không mạo hiểm? So với ngồi chờ chết thì lên đường thám hiểm vẫn tốt hơn phải không? Dù sao tôi cũng già rồi, nếu bỏ mạng trong quá trình khám phá di tích thì cũng không thiệt chút nào đâu."
“Hơn nữa, sau này nếu như tai hoạ lan tràn sang phương Đông, chúng ta vẫn sẽ chết, thế thì cứ mạo hiểm khám phá di tích, nếu may mắn vượt qua đại bình cảnh và bước vào Thiên Cương cảnh thì tôi có thể phát huy được tác dụng lớn hơn trong thảm họa."
Lâm Mộc gật đầu, anh hiểu đạo lý này.
"Đúng rồi, Lâm Mộc, Minh chủ liên minh đặc biệt yêu cầu cậu không được đi di tích Thâm Uyên thành. Di tích đó nguy hiểm nhất đấy! Tuy hiện tại chúng ta có thể mạo hiểm đi thăm dò di tích, nhưng chúng ta cũng phải cân nhắc rủi ro." Phó minh chủ Hồ dặn dò.
"Yên tâm, thưa Phó minh chủ, tôi đương nhiên sẽ cân nhắc vấn đề này." Lâm Mộc mỉm cười đáp lại.
Lâm Mộc từng nghe chút thông tin về di tích Thâm Uyên thành và biết nơi đó nguy hiểm đến mức nào.
“Đúng rồi, Minh chủ liên minh cũng yêu cầu tôi giao bộ giáp chiến đấu này cho cậu. Đây là bộ giáp được làm từ da của một thể biến dị cấp S+. Nó có khả năng phòng thủ mạnh mẽ và có thể cải thiện khả năng bảo vệ tính mạng cho cậu.”
Phó minh chủ Hồ vừa nói vừa lấy ra một bộ áo giáp màu nâu sẫm đưa cho Lâm Mộc.
Nếu bộ giáp này được bán trong trung tâm mua sắm liên minh thì chắc chắn sẽ có giá trị rất lớn.
"Cám ơn." Lâm Mộc không từ chối mà dứt khoát nhận bộ giáp.
Nói đúng ra, thú biến dị khổng lồ cấp S+ đó đã bị sư phụ của Lâm Mộc tiêu diệt.
Sức phòng thủ của Lâm Mộc vốn không tệ, nếu được trang bị thêm bộ áo giáp này, khả năng phòng thủ của anh chắc chắn sẽ được cải thiện đáng kể.
Sau khi phó minh chủ Hồ cáo từ rời đi, Lâm Mộc cũng ngồi trong sân bắt đầu nghiên cứu những di tích trong danh sách.
Tổng cộng có năm di tích, tất cả đều chưa được Lâm Mộc khám phá.
Trong số năm di tích này, có một di tích đã được Liên minh khám phá một phần, bốn di tích còn lại đều là những di tích mà Liên minh hoàn toàn không thể thám hiểm.
Bốn di tích đó nằm rải rác trên khắp đất nước.
Lâm Mộc kiểm tra từng cái một.
Sau khi kiểm tra thông tin về những di tích này, Lâm Mộc định bụng đi đến di tích núi Thần Long trước.
Đây là di tích duy nhất còn sót lại trong số năm di tích đã được Liên minh khám phá một phần.
Lâm Mộc dự định sẽ bắt đầu khám phá từ di tích có mức độ nguy hiểm thấp hơn.
…
Sau khi mặc áo giáp, Lâm Mộc khởi hành từ trụ sở liên minh đến di tích của Núi Thần Long.
Lâm Mộc có thể đến đó trong nửa ngày nếu lái xe từ trụ sở chính.
Trên đường.
Thẩm Trạch Thiên đột nhiên gọi điện cho Lâm Mộc.
"Lâm Mộc, cậu xem tin tức chưa?" Điện thoại vừa kết nối, giọng nói khẩn cấp của Thẩm Trạch Thiên liền vang lên.
"Tin tức? Tin tức gì ạ?" Lâm Mộc hồ nghi hỏi.
“Quang Minh hội vừa có tin tức mới nhất về thảm họa ở phương Tây!” Thẩm Trạch Thiên nói.